Con trai bé nhỏ của bố.
Bố biết con ngủ say , con không nghe thấy gì bố nói. Chính bởi thế bố mới dám nói thầm với con.
Sau này con lớn lên, người ta sẽ dạy con là người Việt Nam ta tự hào, hãnh diện với thế giới về cái cái , cái nọ. Và chúng ta phải có bổn phận nghĩ như vậy.
Bố không tự hào như thế đâu con ạ, đây là điều bí mật mà bố chỉ dám nói thầm khi con đang ngủ.
Hồi bố nhỏ, ông nội thường hay tự hào về dân tộc mình, về đất nước mình, về đám này , đám nọ tài giỏi sáng suốt. Bố cũng tin như vậy. Mãi đến khi bố đọc nhiều sách quá. Đến năm bố 15 tuổi. Bố nói với ông nội rằng.
- Bố ơi, sao người ta cứ nói dối nhau mãi thế.
Ông nội sững sờ nhìn bố, mãi lâu ông nói nghẹn ngào.
- Bố rất tiếc sinh ra con ở thời này,thôi con ạ, trót thế rồi con sống cho an phận.
Hóa ra là ông nội biết, nhưng muốn đầu óc con trẻ của bố như các bạn hồn nhiên và hơn nữa để sau này bố yên thân. Ông nội suốt từng ấy năm không nói những gì ông cho là thật.
Cái đêm hôm ấy đến nay đã hơn 20 năm rồi con ạ. Rút cục tận bây giờ hàng ngày bố cũng vẫn tự hào là sinh ra trong một thời đại có quá nhiều cái để tự hào. Và bố lại nói với con khi con thức giấc. Con may mắn sinh ra ở thời đại đáng tự hào.
Không biết lúc bố bằng con bây giờ, có đêm nào ông nội ghé tai bố thầm thì như con không. Nghĩ đến đây bố ứa nước mắt. Bố muốn khóc vì nhớ và thương ông.
Dưới đây là sữa Trung Quốc có chứa melamine ở dạng nguyên liệu mà các công ty sữa ở Việt Nam nhập về. Họ pha chế, gia công thêm rồi đóng hộp. Hàng đêm bố thức để làm việc, kiếm tiền đưa mẹ mua loại sữa này cho con uống.
Loại chất melamine này có chứa độc tố gây bệnh nguy hiểm. Ở chính cái nước sản xuất họ phát hiện ra. Còn đợi trình độ hay tinh thần ý thức của người có trách nhiệm nước ta phát hiện. Thì con và các bạn con không biết sẽ thế nào. Nhìn một núi nguyên liệu sữa trong ảnh, bố hỏi mình tự hào về điều gì khi cố gắng làm việc đêm hôm, nhặt từng đồng bạc để gom góp mua cho con loại sữa cực kỳ nguy hiểm ấy. Nhiều đêm con ngủ chợt tỉnh, thấy bố ngồi bên máy tính. Con hỏi bố làm gì sao không ngủ với con. Mẹ nói '' bố làm việc lấy tiền mua sữa cho con đấy''. Rồi ai hỏi bố đâu, con tự hào nói với khuôn mặt trẻ thơ '' bố Tí Hớn đi làm lấy tiền mua sữa cho Tí Hơn đấy"
Đúng, con nói đúng, bố làm để lấy tiền mua sữa cho con. Loại sữa mà bố đang nói đấy.
Sáng mai con thức giấc, mẹ sẽ đưa con đi học. Khi chiều về nhà , con thấy bố reo ầm lên
- a bố đi làm mua sữa cho Tí Hớn về rồi đây này.
Rồi con líu lo bên cạnh bố, hát những bài hát mà ở lớp mẫu giáo con được học, những bài hát như cách đây hơn 30 năm bố đã hát say sưa trong cái nhìn trìu mến của ông nội.
Lại đêm nữa bố không ngủ, mỗi đêm là một niềm đau đáu tâm trạng khác nhau. Có đêm bố chửi thề, có đêm bố rít thuốc triền miên, có đêm nước trà đặc quánh.Đêm trầm ngâm..
Đêm nay là nước mắt.
Của một người bố thấy nhục nhã, xấu hổ với con mình.