Thứ Ba, 22 tháng 1, 2008

Xóm chài lụp xụp buồn bã trong những ngày giáp Tết Nguyên đán


Xóm chài lụp xụp buồn bã trong những ngày giáp Tết Nguyên đán.

Khi nhiều người dân Thủ đô đã rục rịch sắm Tết, đường phố đã chộn rộn sắc đào hồng, quất đỏ,... thì xóm chài ven sông Hồng vẫn u ám buồn tẻ. Cư dân xóm chẳng ai hào hứng nghĩ chuyện sẽ ăn Tết ra sao. Bãi giữa lam lũ

Đi men theo đường Phúc Xá, qua mấy khu nhà ẩm thấp của người lao động ngoại tỉnh thuê trọ, rồi qua mấy cái mương ri rỉ nước thải bốc mùi xú uế nồng nặc mới ra tới bãi giữa. Đây là chốn mưu sinh của mấy chục hộ gia đình xóm chài. Từ bao năm nay, họ bám trụ ở đoạn sông này, kế sinh nhai cũng không có gì hơn ngoài việc nhặt rác, bán rong, hoặc ai có sức thì ra chợ Long Biên gánh thuê…


Chị An hái rau muống chuẩn bị cho bữa chiều.
Sông Hồng đang cạn, mấy chục chiếc thuyền nằm rách rưới, liêu xiêu bên mép nước. Đã nhiều năm nay, những phận đời ở đây trôi nổi lên xuống theo con nước vơi đầy, nhiều thế hệ đã sinh ra và lớn lên từ đây...

Người đàn bà đầu tiên tôi gặp là chị An, đang hái rau muống mọc lên từ bãi nước thải ở phía trên rót xuống. Chị này không buồn quay mặt lại, ngán ngẩm cho biết chị và gia đình không trông chờ gì Tết cả. Cuộc sống ở đây Tết cũng như ngày thường, ngày nào cũng là ngày lao động.


“Chú thấy, chúng tôi ở đây chỉ sống bằng nhặt rác, người nào có chút vốn thì đi buôn đồng nát hoặc buôn bán lặt vặt, cuộc sống hàng ngày còn thế này, mong chờ gì đến Tết. Thiên hạ người ta đi mua sắm ầm ầm, chứ chúng tôi chẳng có gì để trông đợi”, chị chán nản nói.


Giữa bãi, một phụ nữ tên Bài đang mải miết phân loại chọn lựa đống túi nilon sau khi đã giặt xong. Chị cho biết, túi nilon nhặt về bán được 4.000đ/kg túi màu và 10.000đ/kg túi trắng. Người ta mua túi này về để tái chế thành túi mới.


Chị Bài nhặt nhạnh nilon cả ngày cũng kiếm được hai chục nghìn.


Cả ngày nhặt nhạnh, chị Bài cũng kiếm được đôi chục nghìn từ tiền bán túi nilon. Nhìn về phía xóm chài với những chiếc thuyền liêu xiêu, chị than thở: “Cuộc sống ở đây vất vả lắm. Ai cũng làm quần quật cả ngày nhưng cũng chỉ đủ ăn thôi”.


Phía xa xa, một vài người lúi húi đào từng con hến trên cát. Thông thường, cả buổi chiều họ cũng chỉ kiếm được một rá con con đầy hến, nấu bữa canh chiều.


Nước cạn, người dân tranh thủ nhặt từng con hến nhỏ.

Mong Tết đừng đến!

Nhiều người nói họ chỉ mong… không có Tết. Họ có cái lý của họ: “Ít nhất cũng phải có cho bọn trẻ bộ quần áo mới, mâm cơm cúng tổ tiên đêm 30, “ăn tươi” trong một hai ngày Tết. Với người bình thường thì điều ấy chẳng có gì khó, nhưng với bọn tôi là cả vấn đề”, chị Hậu - một cư dân xóm than thở.

Cái nghèo khó, túng bấn cứ quấn quýt vào nhau. Hết lo ăn trưa thì đã đến bữa chiều. Thành thử, cuộc sống không lúc nào suy nghĩ vượt quá khỏi mấy bữa ăn. Ngày thường đã vậy, ngày Tết còn nhọc nhằn hơn. Cho nên nói đến Tết, ai cũng “đau đầu”.


Cuộc sống từ thuyền lên bờ tuy chỉ cách mấy mét nước nhưng là cả một khoảng cách lớn.
Giao thừa năm ngoái, mấy người trong xóm cũng kéo nhau lên bờ ra phố chơi. Nhưng chỉ được một lúc là họ lại quay về thuyền. Vì có gì đâu giữa đêm lạnh! Cuộc sống phồn hoa với bao nhiêu người xe tấp nập không thuộc về họ, họ lạc lõng ngay giữa Hà Nội.

Tôi cứ đi lang thang hết mũi thuyền nọ tới mũi thuyền kia. Lũ trẻ nhỏ nô đùa hồn nhiên trên bãi cát, những con chó sủa nhanh nhách trên thuyền, tiếng người ta gọi nhau í ới. Những âm thanh ấy chỉ càng làm nổi bật một bãi giữa mênh mông, rách rưới.

Cảnh nhếch nhác hiện lên ở từng chi tiết nhỏ. Những bộ quần áo treo mắc xộc xệch, từ cái bát ăn, đôi đũa, đến cả con thuyền cũng chắp vá từ tất cả những gì có thể. Xóm chài trong chiều đông, khi sương bắt đầu giăng mắc, lại càng u ám buồn bã.


Cái nghèo cứ luẩn quẩn, họ không gỡ ra được.

Phía trên đầu, cầu Long Biên tấp nập người xe. Buổi chiều, dòng người qua lại như thác chảy. Cuối năm ai cũng hối hả tất bật với việc nhà, việc cơ quan, liên hoan tất niên, mua sắm. Những chiếc xe máy chở đào, quất cứ chạy qua vùn vụt. Chỉ có xóm chài là yên ắng, đìu hiu...

2 nhận xét:

  1. xuan nay hon han may xuan qua?

    Trả lờiXóa
  2. Tôi là Khuyển cũng phải rớt nước mắt khi nhìn những cảnh này đây !!!!!!!!!

    Trả lờiXóa