Thứ Hai, 20 tháng 4, 2009

Đại Vệ chí dị

Nước Vệ trải qua nhiều năm khốn khó, đến năm ấy thì Mạnh Vương lên ngôi báu. Thiên hạ hí hửng mừng rỡ, ngoài đường, ngoài chợ xầm xì bán tán đầy vẻ phấn khởi. Nào là Mạnh vốn dòng của tiên đế, mặt mũi khôi ngô, sáng sủa, tính tình thuần hậu ưa sự thật. Thế này là dân Vệ hưng rồi, con cháu rồng đã trở lại nắm vương quyền. Bọn sâu mọt sẽ không còn đất sống...

Sau khi ngôi tể tướng vào tay Dũng, dân Vệ lại đồn, tể tướng là loại tài ba, học rộng, chí khí tiến thủ khác người, trình độ ưu việt. Ngài quản lý triều đình đâu sẽ ra đó, trọng dụng người hiền tài, xử trí anh minh lỗi lạc. Vận nước Vệ hưng thật rồi.

Ấy là đầu năm đại hội triều đình lần thứ XXX.

Dũng nắm ngôi tể tướng, có lần vi hành trong dân. Nghe thấy có kẻ mù lòa ở chợ nói rằng.

- Cái nước Vệ này càng ngày càng thiên về cường bạo ?

Người buôn bán đi qua, có đứa hiếu sự dừng lại hỏi nguyên do, kẻ mù nói.

- Vua thì Mạnh,quan thì Dũng thế có phải là toàn cường bạo đó sao ?

Dũng về triều tức tốc tìm kẻ có tên là Nhân để cho làm phó của mình. Hòng bịt miệng lời đồn đại về triều đình trong dân. Ba tháng sau Dũng vi hành ra chợ, lại nghe kẻ mù ấy nói.

- Phàm mọi mối quan hệ trong đời đều cần lấy chữ Tín. Làm quan càng cần phải giữ chữ Tín thì dân mới tin. Dân tin thì mọi việc mới suôn sẻ trôi chảy. Nước Vệ cường bạo có thừa, cái chữ Nhân kia cũng năm bày đường Nhân. Cái Nhân của kẻ đại trượng phu khác với cái Nhân của đám quần thoa. Nước Vệ mà không có chữ Tín thì khó mà thu phục được nhân tâm.

Dũng về bàn với Mạnh, xin tìm người Tín để làm quan đầu triều. Tìm mỏi mắt trong đám quan lại không có đứa nào đáng tên là Tín cả. Mấy năm sau chán nản thôi không tìm nữa.


Lại nói về dân Vệ, sau mấy năm sống dưới sự cai trị của vua quan mới. Con rồng chả thấy tinh tướng đâu, lòi đuôi ra giống tắc kè hoa. Càng trị vì lâu càng mưu mô xảo quyệt, biến hóa khôn lường. Sâu mọt được thể càng ngày càng sinh sôi, phát triển lúc nhúc. Tài ba học rộng cũng chả tăm hơi, lúc cần bán lúa thì cấm, lúc cần cấm thì lại cho bán, lạm phát leo thang, vật giá đắt đỏ, nạn thất nghiệp ngày càng gia tăng. Dân tình lừa lọc nhau kiếm nắm gạo cho qua bữa, quan lại thì gia sức vơ vét thuế má, tài nguyên. Xã hội đảo điên, đạo đức xuống cấp. Đứa nào ma lanh thì sống, thật thà thì khốn đốn cả lũ.

Tề Bá Vương ở phía Bắc thấy nội tình nước Vệ rối ren, mới sai sứ sang Vệ đưa thư nói với Mạnh vương rằng.

- Nước các ngươi vốn là chư hầu của ta từ lâu, cảm cái tình ấy mà ta nói cho Vệ ngươi rõ. Lòng người Vệ oán thán triều đình lên đến tận mây xanh, không khéo trừ bỏ mối nguy ấy thì có ngày vua quan các ngươi chả còn dinh cơ nguy nga, bạc vàng, châu báu mà hưởng nữa đâu. Cái họa diệt vong ngay trước mắt đó.

Mạnh Vương nhận thư lấy làm lo sợ lắm. Bèn thân chinh sang Tề cầu kiến sự giúp đỡ. Tề Bá Vương cùng Mạnh Vương cắt máu ăn thề. Ký kết hiệp ước liên minh can thiệp nội bộ lẫn nhau khi có biến. Đổi lại Tề Bá Vương nói ý mình.

- Nước Tề ta có con ngựa gỗ, muốn ăn cỏ cao nguyên nước Vệ, liệu nhà ngươi có giúp được chăng ?

Mạnh Vương vái lịa lịa ríu rít rằng.

- Đại Vương nói một con, chứ mười con tôi cũng xin hầu đại vương.

Hàng nghìn thanh niên nước Tề kéo ngựa gỗ sang cao nguyên nước Vệ . Lão đại thần nước vệ cùng các sĩ phu thấy nguy cơ tiềm ẩn bèn dâng biểu can ngăn. Mạnh vương và Dũng phán rằng.

- Có mấy ngàn dân phu và con ngựa gỗ, làm gì mà các ngươi phải lo cuống lên như vậy, các ngươi an phận mà sống, đây là chủ trương lớn của triều đình. Cỏ để không cũng vậy, cho ngựa gỗ nước Tề ăn. Họ giả tiền có thêm ngân sách cho cao nguyên , thế không tốt sao. Cấm bàn.


Kẻ mù ở chợ đi xin ăn, lải nhải rằng.

- Nước Tề đồng ruộng bát ngát phì nhiêu, thảo nguyên mênh mông. Thế mà nhọc công kéo ngựa sang tận cao nguyên nước Vệ ăn cỏ . Há chả phải chuyện bất thường sao ? Tỉ như trong bụng ngựa chứa đồ binh khí, nếu có biến thì không thể hình dung mà nói hết.


Lời ấy đến tai triều đình, lập tức Mạnh sai Dũng sang Tề triều kiến. Khi đi dặn dò.

- Chuyến này ngươi đi, cốt phải thật khéo để làm sao dân Vệ ta thấy rằng nước Tề đối đãi nước Vệ như anh em ruột một nhà. Cho dân Vệ khỏi dị nghị , dèm pha.

Dũng sang chầu được Tề Bá Vương cho quan lại địa phương đón tiếp long trọng lắm. Về đến Vệ huênh hoang nói rằng.

- Đấy các người đúng là bọn hủ nho, nước Tề đãi Vệ ta như anh đối với em. Làm sao mà có chuyện thế này, thế nọ được.

Dân Vệ biết rằng nước Tề là nước mà từ trước đến này, chuyện anh em giết nhau tranh giành ngội vị, quyền lợi là nhiều nhất thiên hạ. Nhưng chả sử gia nào dám nói sợ đi ngược chủ trương lớn của triều đình. Quanh quẩn lại bàn đến kỳ đại hội triều đình tới, sẽ có vị này thẳng thắn , cương nghị vì dân vì nước, tay kia kiến thức uyên thâm... lên nắm ngôi. Nước Vệ lại sắp hưng rồi.









28 nhận xét:

  1. Truyện của anh thật thâm thúy.Xin phép anh cho em rinh qua nhà em nha!Cám ơn anh nhiều.

    Trả lờiXóa
  2. Truyện hay quá!

    Trả lờiXóa
  3. Kẻ mù kia đang bị đánh vì dám làm lộ mật triều đình rùi ạ

    Trả lờiXóa
  4. Bái phục tài kể chuyện của bác Lái Gió! Vừa đọc, vừa cười, vừa buồn.

    Trả lờiXóa
  5. Thua quy vi, Cau chuyen nay khoi phai mac cong ban them lam gi, cho quy vi phai ban long va nan chi!Bon nao du vua hay quan lam viec cong chi nghi den gia dinh va ban than minh thi chi dua dat nuoc den diet vong ma thoi!Bon vua quan Nuoc Ve khong nhung bi lua con so bi Te Ba Vuong thuoc doc cho chet chi bang nhan gai Te de huong, coi bo vua an toan vua vui thu, vua giu duoc cua cai khoi that thu!Than oi!Nuoc Ve sap diet vong truoc mat ma bon vua quan mu loa dot nat khong chiu nhin va tim ra ke de sinh ton. Bao bon chung no den van ke Kim Tien Sinh de khoi hoi han ve sau khong co dat chon thay thui tha cua bon chung!

    Trả lờiXóa
  6. "... sau mấy năm sống dưới sự cai trị của vua quan mới. Con rồng chả thấy tinh tướng đâu, lòi đuôi ra giống tắc kè hoa. Càng trị vì lâu càng mưu mô xảo quyệt, biến hóa khôn lường. Sâu mọt được thể càng ngày càng sinh sôi, phát triển lúc nhúc. Tài ba học rộng cũng chả tăm hơi, lúc cần bán lúa thì cấm, lúc cần cấm thì lại cho bán, lạm phát leo thang, vật giá đắt đỏ, nạn thất nghiệp ngày càng gia tăng. Dân tình lừa lọc nhau kiếm nắm gạo cho qua bữa, quan lại thì gia sức vơ vét thuế má, tài nguyên. Xã hội đảo điên, đạo đức xuống cấp. Đứa nào ma lanh thì sống, thật thà thì khốn đốn cả lũ...".
    Thì ra chế độ phong kiến Tàu mà tuồng như nước VN hôm nay!!
    "...- Nước Tề ta có con ngựa gỗ, muốn ăn cỏ cao nguyên nước Vệ, liệu nhà ngươi có giúp được chăng ?
    Mạnh Vương vái lịa lịa ríu rít rằng.
    - Đại Vương nói một con, chứ mười con tôi cũng xin hầu đại vương...."Thế thì đúng là con ngựa thành Troie rồi còn gì nữa. Trong bụng nó toàn là tai họa xâm lược chứ còn gì nữa!!
    Đọc thú vị lắm! Cho ĐAT rinh về nhà nghiền ngẫm nha!!

    Trả lờiXóa
  7. Chuyện hay quá bác ơi. Xem xong mà thấy vừa buồn cười lại vừa giận... Ts chúng nó chứ, Mạnh với chả Dũng, lúc cần ra mặt trên trường quốc tế thì chả thấy đâu,,, chỉ giỏi bắt nạt dân chúng, mà cũng chỉ bắt nạt được dân VN hiền lành thôi, chứ cái loại to kèn đấy mà sang mấy nước dân chủ thì ba hôm là mất xác... Có lẽ cũng vì thế mà lũ nó dị ứng với hai từ Dân chủ. Cái bầy đoàn đấy có mà thêm cả Trí, Nhân, hay gì gì đi nữa thì vẫn là một lũ bất tài chỉ giỏi đục khoét và nói khoác thôi. Chỉ buồn một nỗi, nước Vệ có mỗi người mù dám nói lên sự thật...

    Trả lờiXóa
  8. bác thật khéo kể chuyện.
    Buồn quá bác ạ.

    Trả lờiXóa
  9. có thằng Tín . nguyễn hữu Tín bị cách chức phó chủ tịch UBNDTP HOCHI MINH do dính líu vụ PCI - THAM NHŨNG ODA. Bị kỉ luật chuyển công tác về làm bí thư Quận 5 (khu Chợ lớn của saigon)

    Trả lờiXóa
  10. Thôi đi mấy cha nội, ở đó mà giễu cợt chính phủ đi. Có ngày tù một gông cả lũ. Mấy cha chỉ giỏi nói miệng, đã ai thử nghĩ làm gì được cho đất nước chưa mà ở đó lắm mồm, lúc nào cũng nhìn về mặt xấu của xã hội

    Trả lờiXóa
  11. hay quá bác ạ! khoái nhất là anh mù, mù mà 'sáng' nhất!

    Trả lờiXóa
  12. doc cai nay thay minh vo dung vi` chang lam j` dc cho nuoc minh,tai hen suc mon.Anh viet cai nay ko so bi bat sao

    Trả lờiXóa
  13. Rất hay, cho phép em post bài của bác lên blog em bác nhé, em có note lại nguồn dẫn đến blog của bác ạ. Cám ơn bác vì câu chuyện ngụ ngôn thời hiện đại ạ. :D

    Trả lờiXóa
  14. Bài hay và thâm thúy lắm. Cám ơn NBG.
    Chắc là cha ông mình làm gì thất đức nên con cháu VN phải trả nợ cũ!
    Bao giờ cho đất nước VN trở thành rồng?

    Trả lờiXóa
  15. THIENBINH_NGA VENUSlúc 18:44 23 tháng 4, 2009

    Đời người ai cũng chỉ chết có 1 lần mà họ đã chết đến nơi đâu mà cứ phải rụt cổ, biết Nhẫn là tốt nhưng lúc danh dự cần lên tiếng mà vẫn Nhẫn thì đó gọi là Hèn.

    Trả lờiXóa
  16. Cho em rinh về blog nhé! Thâm thật!

    Trả lờiXóa
  17. Đại Vệ Chí Dị (phần 2)
    Năm đó xảy ra mất mùa khắp nơi, dân tình nước Vệ cũng không tránh khỏi tình cảnh bi đát vì kinh tế suy thoái, lại thêm nạn chúng dân Tề quốc kéo sang tranh giành công việc bưng bê khuân vác nữa nên thất nghiệp lan tràn.
    Mạnh Vương cùng Triết Công cho là do tiên đế và thần linh giáng họa cho triều đình nên rất siêng năng lập chùa chiền cúng bái. Lại bắt thần dân nước Vệ tưởng nhớ tiên đế suốt mấy tháng ròng, đền chùa lễ bái miếu mạo trước kia dẹp bỏ nay lại cho phục chế trùng tu để thờ phụng. Triết Công lập đàn tế đất trời mong hưởng ân mưa móc thì mấy lần trời giáng sấm sét đánh sập mấy cửa thành. Triều đình thất kinh ra lệnh bịt chặt miệng bọn buôn dưa lê trong nước, ép chặt chúng đi theo lề phải do triều đình định sẵn.
    Tình cảnh nước Vệ thêm phần bi đát vì bao nhiêu phần thịt thà mầu mỡ trong nước đã giành để tiến cống Tề Bá Vương cả rồi. Quốc khố trống rỗng. Mạnh Vương cùng Dũng tể tướng họp bá quan lương đống trong triều lại bàn cách đối phó. Tất cả bá quan khi được hỏi cách trị quốc đều dâng sớ như nhau, trong đó chỉ vỏn vẹn có mỗi một chữ “Xin” !
    Việc này lại gây khó cho Mạnh Vương vì trong số các nước lân bang thì Tề Quốc của Tề Bá Vương chỉ tôn thờ có mỗi chữ “Cướp” chứ không hề có chữ “Cho”. Trong số các nước hùng mạnh khác có thể xin hay vay được thì Đông quốc là nước cho nước Vệ vay nhiều hơn cả nhưng năm ngoái lại xảy ra một chuyện làm Đông Hoàng đế và thần dân Đông Quốc nổi giận nên Đông Hoàng đế sai sứ sang tuyên ý chỉ không cho Vệ Quốc vay nữa.
    Số là phó quan công lộ Sài quận thuộc nước Vệ móc nối với một số thương nhân Đông Quốc để chia chác số bạc Đông Quốc cho Vệ Quốc vay. Vụ việc vỡ lở, Đông Hoàng đế nổi giận tuyên chỉ cắt tiền vay.
    Nay tình cảnh khó khăn, Đông Hoàng đế lại ra điều kiện nước Vệ muốn vay bạc của Đông quốc thì đích thân Mạnh Vương phải sang Đông quốc triệu kiến. Thoái thác mãi không xong, Mạnh Vương đành cùng một số thủ hạ thân tín sang Đông Quốc triệu kiến Đông Hoàng đế để hỏi vay bạc.
    Liệu số bạc dân nước Vệ nợ Đông Quốc có dùng mở mang được kinh tế nước Vệ không hay là sẽ bị Mạnh Vương mang sang triều cống đút lót cho Tề Bá Vương hầu giữ chức và phản ứng của nhân sĩ trí thức nước Vệ thế nào, xin xem hồi sau sẽ rõ?

    Trả lờiXóa
  18. Đểu quá, giọng văn thâm và đểu như Tàu khựa; Blog Người Nam có bài phỏng vấn Nhà sử học nói rằng ngành Sử học VN vủa tìm thấy cột đồng rất lớn tại nơi khai thác Boxit, mọi người mừng quá tưởng cột đồng Mã Viện ở Tây Nguyên hóa ra là VN mèng lấn sang đất Tàu từ TN trở ra (chứ hổng phải VN mèng mất đất đâu ha); Đọc sau 1 hồi thấy nói rằng cột đồng đó lớn quá,dưng lại có dòng Made in China 2009; Đọc bài nầy của bác NBG thấy giật mèng, vì trc đây Tàu nó làm đường giao thông cho VN hồi uýnh Mẽo, nó trôn Vũ khí đạn dược, lương thực dọc đường đó, nên năm 1979 chúng đánh VN rất nhanh, vì bản đồ của ta nó vẽ hộ, vù khí, lương thực thì cứ dọc đường mà lấy!!! oa oa oa

    Trả lờiXóa
  19. Rất hay!
    Nhưng biết làm sao????

    Trả lờiXóa
  20. Đọc xong mà buồn
    bác ạ

    Trả lờiXóa
  21. Bác cho kẻ mù này rinh về nhà luôn nhé! Cám ơn Bác!

    Trả lờiXóa
  22. Rằng hay thì thật rằng hay
    Nghe ra ngậm đằng nuốt cay thế nào!

    Trả lờiXóa
  23. Bác cho em rinh ve blog nha!

    Trả lờiXóa
  24. ôi, trời sinh Vệ sao còn sinh Tề!

    Trả lờiXóa
  25. Cảm ơn anh về bài/truyện có ý nghĩa này. Lấy cảm hứng từ nó mà tôi viết thêm một đoạn "Đại Vệ văn minh chí dị", mời anh đọc chơi. Anh đi lối này: http://giapvan.blogspot.com/2009/04/ai-ve-van-minh-chi-di.html#links

    Trả lờiXóa
  26. Bái phục bái phục!!!!
    Chyện hay Việt Vệ Tàu Tề!
    Xin mượn của bác đem về Blog tui.

    Trả lờiXóa
  27. Bài viết rất thâm, rất "cay". Khâm phục!

    Trả lờiXóa