Thứ Ba, 30 tháng 12, 2008

Cậu Bé Quả Đào

Hôm qua tạt vào hàng truyện, tìm mua mấy cuốn sách cho trẻ con. Có gặp một cuốn sách in có tranh in màu rất đẹp có nhan đề '' Cậu bé quả đào'' của NXB Kim Đồng. Đọc qua thấy nội dung thế này.

Ngày xưa có hai vợ chồng già nghèo khổ, chồng kiếm củi còn vợ đi giặt thuê. Họ không có con. Một hôm người vợ giặt quần áo bên suối thấy một quả đào rất to bèn mang về. Hôm ấy hai vợ chồng không có gì ăn bèn lấy dao bổ quả dào ra. Từ trong quả đào nhảy ra một cậu bé kháu khỉnh. Hai vợ chồng ngạc nhiên và mừng rỡ vì trời đã ban cho họ đứa con. Họ tần tào nuôi cậu bé trở thành chàng trai khỏe mạnh. Chàng trai đi đánh bọn quái vật và giặc ngoại xâm. Ngày chàng đi mẹ chàng làm cho chàng rất nhiều chiếc bánh ngon bằng bột gạo. Chàng đem bánh chia cho các đồng đội. Mọi người ăn bánh xong rồi đánh tan giặc. Chàng trai lấy công chúa và được làm vua.

Câu chuyện đến đó là hết. Đọc xong thấy thiêu thiếu cái gì, lần giở lại đọc lần hai mới nhận ra là sau khi chàng trai thành công thì chả thấy dòng nào nhắc đến hai vợ chồng già đã nuôi nấng chàng nữa.

Chỉ cần thêm mấy câu là ; chàng trai đón hai vợ chồng già về sống cùng hưởng hạnh phúc với chàng. Chừng ấy từ thôi mà NXB Kim Đồng tiết kiệm giấy và mực không thêm vào. Hay con người ta bây giờ chỉ cần thành công là được rồi. Còn việc đáp đền công lao nuôi dưỡng chỉ là chuyện nhỏ nhặt, chỉ có những kẻ bụng dạ hẹp hòi như Người Buôn Gió này mới soi mói.

Tất nhiên là không mua, vì nếu mua thì khi đọc sẽ phải sáng tác thêm đoạn nữa cho Tí Hớn nghe. Mà những cuốn truyện tranh in màu trên giấy chất lượng rất đẹp nội dung thường vô bổ. Cứ đọc cho con nghe là phải thêm thắt hoặc bớt xén đi rất nhiều.

Cậu Bé Qủa Đào là một câu chuyện mà có cái kết rất vinh quang, nhưng nó thiếu đi cái tình người. Nhất là tình cảm với người đã nuôi dưỡng mình trong lúc khó khăn. Ngẫm nghĩ mãi tự nhiên bật ra ý; Hay là tác giả cố tình không nhắc đến việc đền đáp đó là có ẩn ý. Rằng những đứa con lai căng, du nhập, phiêu bạt từ đâu về đều là những đứa vô ơn. Phải chăng tác giả ngầm cảnh báo điều gì chăng ?

Cũng khó là như thế, một cuốn sách như thế này chỉ dành cho trẻ em. Chẳng ai hơi đâu mà lồng ý này, ý nọ. Có lẽ câu chuyện Cậu Bé Quả Đào nguyên bản chỉ có từng ấy mà thôi.

Dạo này lẩm cẩm, hay nghĩ linh tinh thật.

10 nhận xét:

  1. Anh ko có lẩm cẩm đâu, tại em cũng nghĩ như anh thôi... Năm Mới sắp đến rồi, chúc anh và gia đình hạnh phúc!

    Trả lờiXóa
  2. hay thiêt, suy nghĩ thấu đáo, Người buôn gió thường nghĩ vể tình người..

    Trả lờiXóa
  3. tình người. bác thấu đáo thật.

    Trả lờiXóa
  4. Hic! Cũng có người đã nhận ra kiểu manh tâm vong ân thế này và từng đòi đuổi cổ câu ca dao phản trắc về hoa sen ra khỏi kho báu dân gian đó anh!
    Cũng khó trách được! Ngay từ nhỏ chỉ biết yêu tổ quốc, yêu đồng bào,... cóc có dòng nào dạy phải yêu quý, kính trọng ông bà cha mẹ đâu!

    Trả lờiXóa
  5. Viết + vẽ đến đó vừa hết giấy màu nên bỏ đoạn cuối (vì thấy không quan trọng lắm, hehe...). Truyện mà có lấy công chúa, đánh chằn tinh... mới cuốn hút bọn nhỏ, bao nhiêu đủ rồi...:P
    Bác Hồ có bảo là "yêu đồng bào" mà. Cha mẹ không phải là đồng bào à? :D
    ________
    Yahoo khùng, post hoài mà không được! :(

    Trả lờiXóa
  6. Anh ơi, 5 điều bác Hồ dạy cũng ko có dòng nào nhắc đến yêu cha mẹ đâu. Chắc cái đó gọi là hưởng ứng phong trào học theo tấm gương đạo đức HCM

    Trả lờiXóa
  7. Thì ra bạn ...xem hết truyện rồi không mua? Hì hì , bạn xem cọp :)
    Tình cờ vào "xem cọp" câu chuyện của người "xem cọp" :D
    Hân hạnh được làm quen và chẳng biết có nhớ đường vào ...để xem cọp tiếp hay không nữa đấy !
    Happy New Year 2009 !

    Trả lờiXóa
  8. Hihi, pác quả là sắp pờ soi, theo cách nói của dân dự án là " đeo kính lúp bắt kiến"...
    Nhưng con kiến này là kiến kềnh kiến càng, đáng bắt,pác ạh.

    Trả lờiXóa
  9. Giống truyện Nhật quá anh, đọc Doraemon thấy tình tiết này quen lắm

    Trả lờiXóa
  10. Tam dac ! Nuoc minh ngheo qua, tiet kiem muc ! Kho !

    Trả lờiXóa