Thứ Tư, 31 tháng 12, 2008

Mua vải bán áo.

Hôm qua mình nhận được điện thoại hối thúc. Người ta thúc mình dứt điểm rút hết ra khỏi chỗ đó.

Mình mua vải, may áo cho cho thuê lấy ít tiền nuôi con. Áo vừa may xong giờ họ bắt mình bán thanh lý. Liệu bán được bao nhiêu ?

Họ chẳng nghĩ mình bị động vì vừa chuyển nhà, vừa tìm việc. Không, họ chẳng cần biết điều ấy. Họ cũng chẳng cần biết các bạn mình đã rất thương mình,đã hết sức giúp đỡ để mình có cuộc sống yên ổn. Đầu tiên họ bảo mình dọn thật nhanh đi chỗ khác ở. Mình tưởng thế là xong, nào ngờ nay họ lại bảo phần hùn vốn của mình giờ thanh lý nốt đi.

Tất nhiên rồi mọi cái sẽ qua đi, mình sẽ kiếm được việc làm ra tiền để nuôi Tí Hớn.

Nhưng vẫn đau trong tâm quá.

Mình đã đi qua rất nhiều lúc gian nan. Lần này cũng chỉ là một trong những lần đã qua thôi.

Mấy hôm nay, thằng con thỉnh thoảng cứ chạy lại ôm chầm lấy bố thơm má bố rồi nói.

- Bố ơi ! Con yêu bố lắm.

5 nhận xét:

  1. Mong anh sớm qua lúc khó khăn này! :(

    Trả lờiXóa
  2. Sao co su lai ra nong noi the ha LT?

    Trả lờiXóa
  3. :((. Chuc bac co du nghi luc de vuot qua kho khan! God bless you!

    Trả lờiXóa
  4. Chẳng biết nói gì hơn nhưng mong bác vững chí bền lòng

    Trả lờiXóa