Thứ Hai, 29 tháng 12, 2008

Việt Nam chiến thắng

Sau bao nhiêu năm hy vọng. Nhiều khi trận đấu chưa xảy ra đã thấy Việt Nam mình nắm chắc phần thua tuyệt đối. Nhưng vẫn cứ đi xem, vẫn cứ loanh quanh ở sân vận động tìm mua chiếc vé vớt hợp túi tiền.

Xong rồi chứng kiến chúng ta thua, mỗi lần thua một kiểu. Như con nai gặp con thú dữ các cầu thủ chúng ta chạy cho hết giờ. Lúc tan trận hơi buồn, sở dĩ hơi buồn vì biết trước là đội nhà thua. Lòng an ủi thôi lần sau không xem nữa. Thế rồi khi có trận nào Việt Nam đá, lại loay hoay, rạo rực. Nói chính xác là rấm rứt trong lòng muốn thấy tia hy vọng nào đó.

Không chỉ là tối qua mà cả giải đấu này đội tuyển bóng đá Việt Nam đã trình diễn một tinh thần bất khuất, kiên cường mà chưa có thế hệ nào trong vòng 25 năm qua có được. Ở giải đấu lần này chúng ta không thấy sự vật vờ của Văn Quyến. Sự vật vờ mà báo chí ca ngợi là tinh quái, là cầu thủ thay đổi trận đấu trong khoảnh khắc, là ánh sao lóe sáng.... ấy chưa mang lại cái gì rõ rệt. Một cầu thủ ích kỷ chỉ chờ đợi bóng đến chân nếu ngon thì thể hiện để làm cái tôi bật sáng. Không ngon thì giải quyết tình huống một cách rất bất cần. Những tinh thần như thế chỉ mang lại cảm giác chán nản cho cả đội. Rồi cả cái phong cách khệnh khạng của Quốc Vượng khi đi lại trên sân..tát cả những mẫu cầu thủ được ca ngợi đó thực ra là cái điểm yếu mà Việt Nam chưa vượt qua được.

Ngày hôm nay trên sân đấu một Công Vinh lăn xả đến từng giây, những cơ hội mà anh có thể dứt điểm được , nhưng anh đưa sang cho đồng đội ở góc thuận hơn. Một cách xử lý đề cao tính đồng đội mà các lứa đàn anh trước như Văn Quyến cần phải học hỏi rất nhiều. Đó là điểm mấu chốt làm cho đội tuyển bóng đá Việt Nam hôm nay đi đến thắng lợi thuyết phục. Mạnh bạo và tự tin, không bạc nhược những phẩm chất này càng được chứng minh khi người Thái dẫn bàn trước. Về tình huống đánh đầu vào lưới đội Thái ở phút bù giờ, đường bóng đi đầy may mắn. Nhưng trước khi chạy đến điểm bóng rơi để nhảy lên đánh đầu. Đó là cả một niềm tin quyết thắng sẵn sàng cho mọi cơ hội dù rất nhỏ. Đây là điểm khác biệt của bóng đá Việt Nam ngày trước và hôm nay. Nếu ở ngày trước chúng ta đã buông xuôi, đã không thể làm nên cú đá phạt và cũng chả có tinh thần nỗ lực để thực hiện cú đánh đầu hất bóng ngược thành bàn.

TỔ QUỐC ƠI, CÓ BAO GIỜ ĐẸP NHƯ HÔM NAY 20 by you.

Ảnh ; MaiKỳ blog

Hy vọng đến giây phút cuối cùng, nỗ lực tận cùng dù lịch sử không đứng về phía ta. Dù trọng tài Singapo có phần ưu ái đội bạn. Dù thành công chỉ là con số nhỏ cũng bám lấy để hy vọng. Đội tuyển Việt Nam ngày hôm qua đã xong một bài học tâm lý tưởng dễ dàng nhưng bao thế hệ đi trước đã không học được.

Trong một năm dầy khó khăn mọi mặt của người Việt Nam. Đây là món ăn tinh thần , sự động viện lớn lao cho nhân dân trứoc một mùa xuân mới.

5 nhận xét:

  1. mon an nay nuoi song con nguoi ta dc bao lau?

    Trả lờiXóa
  2. Ảnh quá đẹp! :)

    Trả lờiXóa
  3. Hôm nay đọc nhiều entry về bóng đá VN rồi, nhưng em thích entry này nhất. Cả cái ảnh này nữa, đẹp ghê :)

    Trả lờiXóa
  4. Bàn thắng của CV không phải may mắn mà là sự chạy chỗ tuyệt vời của CV khi có rất nhiều cầu thủ Thái bám theo sát như Đĩa và đường chuyền bóng đẳng cấp của MP và cái hất đầu của cầu thủ đầy tai năng mới có được.Không phải ai cũng có thể làm được!

    Trả lờiXóa