Thứ Ba, 3 tháng 6, 2008

Bắc Hà vào hội

Đường từ Bắc Ngầm lên Bắc Hà thật quanh co và dốc cao. Dốc đến mức phát sợ không dám nhìn xuống phía vực thăm. Đến gần Bắc Hà đã thấy không khi hội hè, từng đám bà con dân tộc quần áo sặc sỡ đi về phía hội. Người cắp nách con gà, người gùi con chó, người ôm con lợn. xâu cá hay gùi mận. Họ tranh thủ hội xuống bán những thứ nuôi trồng lấy tiền chơi hội.


user posted image


user posted image

Vào đến trung tâm hội, công an bắt gửi xe máy bên ngoài và mua vé vào cổng khu hội. Nhờ tấm thẻ nhà báo anh bạn đưa ra, chúng tôi không phải gửi xe cũng như tiền mua vé. Vào đến cổng chợ, bao nhiêu ước mơ về một hội chợ vùng cao trong đầu tôi 20 năm về trước tan thành mây khói. Tiếng nạhc chát chúa ầm ĩ, chả có chàng trai dân tộc nào múa khèn, chả có cô gái nào múa xoè. Chỉ rặt đám đông bu quanh những gian hàng chơi trò cờ bạc, nào thì quay số, ném vòng trúng cổ chai.....loa quảng cáo pha trò khuấy động món cờ bạc này ầm ĩ. Tôm cua cá, cờ thế, ba cây bài bắt cây đỏ... bát nháo, hỗn độn. Các ông mãnh người Kinh không quản đường xa đến đây kiếm chác bằng đủ ngón nghề. Rất đông người bu quanh. Chúng tôi đến nhìn tờ thông báo chương trình thấy tiết mục đua ngựa trong sân vận động thở dài. Lúc đầu cứ hình dung các chàng trai trong bộ áo chàm trên mình ngựa sải nước đại, trên con đường dốc quanh co , bụi mù. Nay vỡ mộng khi thấy cái sân vẫn động toen hoẻn chẳng có khán đài. ý định bỏ về đã manh nha trong đầu rồi.

Ngoài khu trung tâm hội, bà con dân tộc bày bán mận và quần áo dân tộc trên đường phố. Hỏi sao họ không vào trung tâm. Họ bảo vào đó bị thu tiền nên không vào. Cũng tốt vì hộ ngồi trên đường bán càng có nét hấp dẫn hơn, mặc dù phố xá Bắc Hà không còn vẻ cổ kính nguyên sơ nữa. Nhiều nhà cao tầng, ốp đá, kính mọc chiếm gần hết. Chỉ còn sót lại vài căn nhà gỗ, mái ngói cũng bằng gỗ. Dinh Hoàng A Tưởng đầy chất xa xăm nay phục chế màu vàng choé. Hình ảnh bà con dân tộc bán hàng trên phố làm du khách gợi nhớ chút hoài niệm xa xưa.


user posted image

Mận Bắc Hà ngon thì khỏi nói, được gọi là đặc sản vùng này. Mận ngọt và thơm. Giá 15k một klg. Nhưng người ta thường mua cả làn cho tiện mang.


user posted image

Tất nhiên là hội vùng cao phải có Thắng Cố. Vô tình kết bạn với một ông già dân tộc. Mời ông ăn thắng cố và uống rượu cùng. Rượu Bản Phố- Bắc Hà trong vắt thơm ngát. Uống xong một chén chân đi liêu xiêu, đầu cũng lơ mơ. Thắng Cố dai vì chưa nhừ, nhưng nước dùng thì ngon không tả hết. Nó bùi ngọt, có vị thơm của lá cây gì đó. Hỏi chuyện mới biết ông già đi bộ 76 tiếng từ bản trong núi ra. Thấy ông móm mém tìm miếng thịt nhừ cho ông thật vất vả.


user posted image

Và sau bát thắng cố ít rượu, mình cũng say. Mặt đỏ rồi đấy. Ngất ngư về khách sạn nằm ngủ một mạch mấy tiếng. Chiều lượn vào các bản quanh đấy chơi. Tối quay về xem ca nhạc tổ chức ngoài trời. Xem lát thấy chán, kiếm bát cháo gà lác đác tí thịt. Giá 20 nghìn, cắt cổ hơn thủ đô. Ý định muốn về trở nên quyết tâm. Về phòng ngủ thấy bảo giá 300 một đêm, không điều hoà, không bình nóng lạnh. Hai anh em quyết định mai rời Bắc Hà. Thế là bắt đầu vào một cuộc đi thêm hàng trăm cây số không có trong dự tính. Sáng sau lúc trời mờ mờ, trả tiền xong xuôi. Mua thêm bộ quần áo. Về đến Phố Giàng rẽ sang Bảo Hà. Không về lối cũ nữa

3 nhận xét:

  1. Bây giờ cứ không đi nhanh là sau này có điều kiện đi thực tế là y như rằng Vỡ Mộng.
    Chúng ta mất nhiều thứ cho cái gọi là Phát Triển Kinh Tế quá phải không anh?!

    Trả lờiXóa
  2. anh cho em hỏi thắng cố là cái gì vậy anh?

    Trả lờiXóa
  3. Đang có ý định đi Bắc Hà chơi chợ vùng cao, nghe nói vậy, ý định bắt đầu lung lay...

    Trả lờiXóa