Thứ Ba, 3 tháng 6, 2008

Chuyến về lý thú

Từ Bảo Hà đền ông Hoàng Bảy, đi qua cầu theo đường tới huyện Văn Bàn. Non xanh, nước biếc, núi chập chùng. Trời xanh, mây trắng nắng vàng. Đường nhựa êm ru mãi ít người qua lại,lắm dốc, lắm đèo. Con đường chạy dọc theo con sông. Từ mặt đường nhìn xuống sông sâu thăm thẳm. Thiên nhiên hùng vĩ, con sông chảy bên đường, bên núi quanh co. Đá ghềnh lổn nhổn. Có lúc bao la hiền hoà, phẳng lặng ở đoạn rộng hàng cây số. Lúc dữ dội thét gào ở đoạn hẹp vách đá. Đi gần 80 cây số thì đến địa phận ranh giới Lào Cai - Lai Châu. Ranh giới nằm trên đỉnh dốc, gió thổi mênh mang. Đứng hít làn gió cảm thấy tươi mát mùi thơm trong sạch của thiên nhiên thấm vào thớ phổi. Bên dưới là thũng lũng, là con sông lắm đá ghềnh quanh co.Xuống dốc thả xe trôi, gió vù vù như nhạc bên tai. Cảm thấy phấn chấn vô cùng.

80 cây số từ Bảo Hà đến Than Uyên. Thị xã có con đường trung tâm rộng hàng chục mét, đèn cao áp hai bên. Vỉa hè lát gạch men. Không như hồi năm 88 đã đi qua, đến Mù Cang Chải giật mình thấy cũng vỉa hè lát đá, cũng đèn cao áp, nhà ốp đá men. Cái thị trấn vài chục nóc nhà mái ngói bằng thông pơ mu, vách bằng pơ mu, những nhà sàn đen bóng thời gian, con đường đá sỏi 20 năm trước biến mất hoàn toàn. Đến thuốc phiện đặc sản của Mù Cang Chải hỏi dân cũng ngỡ ngàng . Họ bảo bây giừo hiếm lắm, không còn nữa. Chỉ có he ro in thôi. Một ước mơ nữa tan tành, ước mơ được chụp nương hoa anh túc với cánh hoa mỏng manh, mấy mầu sắc lay theo gió như cánh bướm vờn bay chỉ còn trong ký ức. Cái sót lại là những thửa ruộng bậc thang trải dài theo sườn núi bên kia con sông như từng mảng màu trong tranh là như cũ.

Chật vật đi số 1 đến đỉnh Khau Phạ, một làn sương mù dày đặc đột ngột hiện bên kia đèo. Thì ra đó là mây, đỉnh đèo bên này nắng vì mặt trời chiếu rọi. Chỉ mấy mết qua đỉnh bên kia. Mây dày đặc không nhìn quá chục mét đường. Trời lạnh run người. Phải mặc áo mưa vì rét và ẩm ướt. đi trên con đường phủ mây ấy hàng chục cây số.


user posted image

Lúc nghỉ chân đèo, gặp người dân tộc Thái. Họ khoe trong bản họ có suối nước nóng. Tắm cái hết đau người, tan mỏi mệt. Mỗi tội phải leo qua núi. Gửi xe vệ đường của quán nhỏ. Leo qua ngọn núi gần đứt hơi, le lết trên nhưng sườn núi khác. Suối nước nóng đây rồi.

Không tin nổi nếu không chứng kiến vẻ hoang sơ còn sót lại trong thời đại này. Dưới suối nước nóng, phụ nữ dân tộc không mảnh vải trên người đang hồn nhiên tắm. Có đủ các lứa tuổi, cô gái mười bảy, mười tám thản nhiên trút sạch quần áo để trên bờ, đi xuống vầy nước. Vú cô tròn căng, hai đầu tí đỏ hồng nhỏ như hạt đỗ. Hai anh em nhìn nhau mới biết cả hai đang há mồm.

Đàn ông cũng tắm trần truồng, tắm ngay sát cạnh nhau. Mọi người tự nhiên như không. Mỗi hai thằng Kinh chúng tôi là chưa hết bàng hoàng. Mãi mới tin là mình nhìn thấy sự thật. Thế là trút quần áo trần như nhộng xuống suối. Nước nóng ran, ngâm một lúc thấy dễ chịu. Tất nhiên là không thể cưỡng lại ý muốn nhìn sang bên cạnh. Ngay sát tay mình là những toà thiên nhiên đủ kích cỡ, màu sắc.


user posted image

Thế mới biết trong chuyện cổ tích, có những nàng tiên nga trút áo quần xuống tắm. Bị chàng chăn trâu hay dê, cừu gì đó chôm mất một bộ. Cái em búi tó hàng đầu trong ảnh khoảng 18 rất xinh. Chả biết em ấy mặc bộ nào để mình ăn trộm, rồi mặc cả phải làm vợ hai cho mình nhỉ ?


user posted image

À phải có tấm hình Người Buôn Gió đang bỏ mặc thời cuộc đảo điên, trốn lên rừng xa hoa, hưởng thụ chứ. Hi, kể ra gần gũi thế này. Dân bản không thấy gì, chứ Ngươi Buôn Gió thì thấy xốn xang nên muốn định cư ở đây mà buôn. Vì gió trên cao nhiều , mạnh mẽ và trong sáng. Nhất là cả tin nữa chứ.

Quyến luyến mãi mời rỏi khỏi con suối, càng về sau càng nhiều em trẻ đi làm nương về muộn. Trong bóng nhạt nhoà của hoàng hôn, nhưng thân hình thiếu nữ hồn nhiên lột xiêm áo trên bờ giống như chuyện cổ tích. Cứ ngây ngất ngỡ là mơ, đến lúc người bợt ra vì ngâm hàng tiếng đồng hồ mới luyến tiếc lên bờ mặc quần áo.

Thế nào cũng đi lại, nếu chỗ này mà nhiều người biết, khách di lịch xô đến. ôi thôi, thế là lại ca lời Nguyễn Bính

- Thế là tàn một giấc mơ

Thế là cả một bài thơ não nùng.

Về Hà Nội, tính chuyện cho thuê nhà lên đấy sống thôi. Mặc mẹ sự đời, Hà Tây hay Hà Nội là một , chứng khoán lên xuống, Việt Nam trả lời với Mỹ nhân quyền, ông Mạnh sang cầu Trung Quốc giúp đỡ triệt hạ ai cũng mặc.Mỹ nhân cứ ngồn ngộn thế này thì làm anh hùng làm gì, không khéo lại rúc rọ.

13 nhận xét:

  1. ối giời ơi cả em cũng đang há mồm đây
    cho em theo với
    bán hết
    bán hết

    Trả lờiXóa
  2. cho em xin 1 vé theo bác ạ.

    Trả lờiXóa
  3. Người xưa hay có thói quen về ở ẩn trong rừng núi như Trương Lương bên Tàu hay Nguyễn trãi bên ta. Giờ thấy thế này cũng hiểu tại sao họ lại thích thoái ẩn giang hồ đến thế hehe.

    Trả lờiXóa
  4. Dai ka oi! con chuyen nao nhu the ko em di voi, em dang that nghiep.

    Trả lờiXóa
  5. Trời ! đọc xong muốn dọn lên núi ở quá
    Vất bỏ sự đời,lên cõi tiên sống(chứ sống ở thiên đường CNXH nhức đầu quá..hehe)

    Trả lờiXóa
  6. Hơ, thích quá, em thích cái vụ tắm tiên quá.

    Trả lờiXóa
  7. Ôi thế này thì ai chả thích lên núi ở ẩn..híhí..

    Trả lờiXóa
  8. khiếp, đúng là mấy bác nam, cứ thấy tắm tiên là tươm tướp.
    Em thấy quan trọng là chuyến đi, cái ko khí yên tĩnh, cái vùng quê nghèo ấy để lại những gì cơ! Nhưng em nghĩ NBG chia sẻ hay lắm, nói chung em thích đọc những bài do NBG viết, hihii!!!!

    Trả lờiXóa
  9. Bạn hiền ơi , hôm nào mình ra Hà Nội dẫn mình đi nhé , chỗ này cách Hà nội mấy cây số ?

    Trả lờiXóa
  10. Bác nhăm thèm em ghê quá, đời nào lên cõi tiên mà chỉ có ngần ấy hình??????????

    Trả lờiXóa
  11. Đọc Nicname NGƯỜI BUÔN GIÓ đã giật mình, đọc CHUYẾN ĐI LÝ THÚ giật mình ngộ ra Tại sao lúc nào cũng vổ ngực mình là Công dân toàn cầu nhĩ ! Về bán nhà lên núi ở thôi. Cho mình kết bạn với nhé !

    Trả lờiXóa
  12. Ối ối ồi! Thích quá cơ, em thấy bác chụp ảnh cứ ngả ngốn lân la, mặt rất âm mưu!

    Trả lờiXóa
  13. Thằng Bờm Xỏ Lálúc 23:26 13 tháng 6, 2008

    Ối giời, em mà tắm như bác chắc em vô tù quá bác ạ. Cảnh sương khói mờ ảo bên con ngựa sắt nhìn phong trần quá bác nhỉ.

    Trả lờiXóa