Thứ Ba, 17 tháng 6, 2008

........

Bây giờ chính thức mình đã thất nghiệp, sáng nay dậy không có gì làm. Theo thói quen vẫn mặc quần áo đi ra khỏi nhà. Đầu tiên mua xăng mất 80 nghìn. Lúc trả tiền chị bán xăng mình đã nghĩ phải bán cái xe này mua cái xe WAWE đi. Tuy hơi tiếc cái cốp xe rộng chứa được nhiều thứ, cả laptop 15 ins cũng lọt thỏm. Nhưng thất nghiệp thì cần gì nữa. Miên man với ý định đổi xe, rẽ vào hàng phở. Ăn xong bát phở 20 nghìn, mình lại nghĩ có lẽ phải ăn xôi muối vừng thôi. Vì mình có ăn đến mấy thì vẫn có béo được đâu. Thế thì phở tái gầu hay xôi muối vừng cũng như nhau cả.

Ăn xong bát phở vào hàng nước làm cốc trà đá bao Vi Na. 13 nghìn nữa cả thảy. Tuy rằng đã giảm từ Camen xuống Malboro nội giờ xuống Vi Na, thấy vẫn hoang quá. Cách hay nhất là bỏ thuốc lá, nhưng bỏ thuốc lá thì đời còn gì nữa, thành quan hoạn cho xong. Rượu bia đã không biết uống, bạn bè đã chê cười, giờ bỏ thuốc lá nữa thì chẳng dám gặp lũ bạn tốt ấy nữa. Nói vậy thôi, chứ thật ra mình nghiện nặng rồi không thể bỏ được. Hôm nay tạm thời lùi ở mức Vi Na, sau này xuống Du Lịch hay Thăng Long thì tính sau.

Về nhà mẹ ngồi chơi trước cửa, hàng xóm chửi nhau. Nào có gì đâu, cái bà P bán nước thấy thằng T nó đi xe ôm hay dựng xe trước cửa nhà bà đón khách. Hôm nay thằng T nhặt đâu cái cây hoa nhài của ai vất đi. Nó để ở cửa nhà bà, nó định để đấy đến giờ ăn trưa thì mang về nhà một thể. Bà P ngứa mắt nói nó mấy câu. Thằng T nổi cơn chửi lại, nó đi mấy bước chửi rồi lại quay lại chửi, nó cứ đi đi lại lại chóng cả mặt, chửi ù cả tai. Thằng T mấy tiền án, xăm từ chân đến tay chưa đủ, nó còn xăm cả trên trán. Hàng xóm lờ đi chả ai ngăn. Nó càng chửi càng hăng đến độ định xông vào đập quán bà P. Hàng xóm không nhìn nó mà cứ đổ dồn nhìn vào mình mới điên. Bà mẹ mình thấy vậy đành bảo mình ra ngăn nó không thì tội bà P. Bà P 78 tuổi hơn bà già mình 2 tuổi. Hai bà vẫn đi lễ chùa với nhau. Hôm đại hội Phật Giáo thế giới mình kiếm được đôi vé đi xem ca nhạc, hai bà đi về tấm tắc khen mãi. Mà mẹ mình đã bảo thì không thể không ngăn nó. Đúng lúc nó xông vào vớ cái ghế định đập quán bà P thì mình tóm tay ngăn lại. Lôi tít ra xa nói ngọt ngào như mật vào tai nó.Hoá ra mình nói cũng được hay phết nó đang bực thế mà cũng xuôi xuôi, phàn nàn mấy câu rồi bỏ về nhà.

Thằng T vừa đi khuất thì hàng xóm mới nói ầm ĩ, nào là thằng này thế nọ, bà P thế kia. Người thì mạt sát nó, người thì chỉ trích bà P... mẹ đã thất nghiệp về nhà bà già chơi cho qua ngày lại gặp cảnh đảo điên. Quyết định đi đến công ty thằng Q béo. Vào văn phòng thấy ông bạn cả nhân viên đang chơi điện tử. Thấy mình đến cả lũ hò reo, kéo nhau ra hàng nước bàn đủ thứ chuyện trên trời dưới bể từ lãi suất ngân hàng đến suy thoái lạm phát. Rồi đến chuyện thằng S.T có người yêu sành điệu thế nào. Người yêu thằng ST hôm đi picnich với bọn nó nói

- Nhà em chả có cái quần nào để mặc đi chơi thế này, anh S.T phải đưa em đi tìm mua 4 hôm mới tìm được cái quần này ưng ý.

Ý cô nàng là cô nàng chỉ toàn mặc váy duýp. Giờ đi chơi ngồi sau bằng xe máy mà mặc duýp ngồi đằng sau không được. Mà nhà cô ấy chỉ toang váy duýp không có quần. Thế nên S.T phải đưa đi tìm mua 4 hôm trời mới được cái ưng mắt. Rồi hôm sinh nhật nàng, nửa đêm ST mò lên chợ hoa tít Nhật Tân mua một mớ hồng to phải bằng năm mớ rau muống. Đến 4 giờ sáng ST đến nhà nàng gọi điện thoại bảo nàng mở cửa. Khi nàng mở cửa ra , ST hai tay nâng hoa đưa cho nàng nói.

- Em biết vì sao anh đến sớm như thế này không ? Vì anh muốn là người đầu tiên tặng hoa cho em trong ngày này.

Bây giờ thì ST và nàng chia tay, hôm nọ ST bảo nó có mấy trăm triệu, bảo mình kiếm cho con ô tô. Ông anh trai mình có con Laceti định bán. S.T chê là dáng xe đấy xấu không. S.T bảo thôi đợi kiếm con xe đẹp đi như thằng L ý, thằng L đi xe đấy gái cứ xô vào ầm ầm, có con còn nói anh L ơi lấy em đi, em vẫn còn zin. Nói xong ST nét mặt nghiêm trọng bảo mình.

- đấy ông thấy chưa, có xe đẹp là có giá thế đấy.

Không biết có em nào nói thế với thằng L không, nhưng từ lâu trong đám bạn quen biết đã có câu thành ngữ '' mồm ông ST''. Có nghĩa là nghe từ mồm ST thì chả biết thế nào đúng hay sai.

Loanh quanh đến chiều, thấy bụng đói chợt nhớ là buổi trưa không ăn gì. Chào bọn Q béo đi kiếm hàng xôi. Tìm mãi mới thấy hàng xôi đậu xanh muối vừng. Mua 5 nghìn ăn no luôn. Thế là hết ngày

12 nhận xét:

  1. ## Xí trai tưởng bởlúc 03:23 17 tháng 6, 2008

    anh đừng có thu phí như anh gì ở trên nói nhé anh, em còn nghèo hơn anh cả trăm lan, em vào ngày 4-5 lan là mất đứt nửa gói xôi lạc rồi :(

    Trả lờiXóa
  2. Cơm nắm muối vừng, Thuốc Lào và xe "căng hải" là giải pháp tốt nhất Hiếu ơi! He he! Hôm nào gặp, đãi nhau nhhwxng hẳn 10 nghì xôi lạc nhá!

    Trả lờiXóa
  3. Hay bác chuyển sang viết blog kiếm tiền đi ạ, đứa nào vào thu 500d, cố thì khéo cũng lên được ăn phở ạ.

    Trả lờiXóa
  4. Hôm nay sinh nhật ST cơ mà?Anh em không kéo nhau tụ tập gì hả anh?

    Trả lờiXóa
  5. em nghĩ anh xin đi làm thư ký cho bà giám đốc công ty nào đấy. Chiều sếp tí thì được nâng lên làm "trai bao" khỏi lo nghĩ chuyện tiền nong.. héhé..

    Trả lờiXóa
  6. híc đọc blog sao thấy thảm quá .... :-s

    Trả lờiXóa
  7. lâu rồi ko hỏi thăm anh ST. Anh ST mua ô tô thật chưa hả anh, để em còn lấy cớ mà hỏi thăm?
    P/s: Em cũng thất nghiệp rồi, hà hà

    Trả lờiXóa
  8. Tội nghiệp mấy thằng bạn, dăm hôm lại bị lên thớt. Tốt nhất là tìm cho lái Gió một việc gì đó để hắn không ca cẩm nữa!

    Trả lờiXóa
  9. anh ơi! ngồi đọc entry nghe giọng văn này nhớ Văn học Việt Nam "chí phèo", rồi "Vợ nhặt" hihihihi...thích cái giọng văn như vầy nè....

    Trả lờiXóa
  10. hi` hi`! ja' ma` hnay e buo`n 1 chut' thi` co' fai? tot' k! doc blog of a chang? hieu? sao cu' thay' buo`n cuoi` thui!^^

    Trả lờiXóa
  11. Bà P bà ấy nói cái gì hả anh? Nếu mà ý bà ý là "bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu" thì phải em em cũng chửi.
    P.s: Đau đời.

    Trả lờiXóa