Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2008

con bim trắng tai đen.2

Ở Việt Nam có rất nhiều dịch giả. Thường thì các dịch giả ngày trước dịch sách theo dòng sách mà mình yêu thích hay quan tâm. Khi đọc tên dịch giả ta có thể biết là cuốn sách ây thể loại gì. Như Trương Vinh Ký thì lịch sử, Nguyễn Hiến Lê chuyên về sách giáo dục đức tính con người. Dương Tường của thể loại văn học kinh điển.... gần đây các dịch giả mới thì dịch sách theo thị hiếu, trào lưu với mục đích kinh tế. Khó có thể nhìn dịch giả mà biết được sách thế nào. Ngày trước đọc một cuốn sách dịch ít nhiều hiểu được người dịch ra sao, vì cuốn sách dịch mang theo cả tấm lòng, cảm nhận và tri thức của người dịch. Có những dịch giả chỉ dịch một hai cuốn mà thôi. Họ dịch bởi họ muốn chia sẻ cùng bạn đọc.





Người dịch cuốn Con Bim Trắng Tai Đen là Tuân Nguyễn. Một cái tên có lẽ khá xa lạ với nhiều bạn đọc. Thậm chí là cả nhiều nhà văn. Tôi đã từng thấy có nhà văn luôn khoe khoang tác phẩm mình là đỉnh nhất, là xuất sắc nhất. Tôi hỏi có biết Tuân Nguyễn là ai không. Nhà văn lắc đầu nói tỉnh bơ



- đéo biết là ai.



Cái đéo biết của nhà văn ấy, như thể Tuân Nguyễn là hạt cát mờ mịt bên cạnh những ngôi sao sáng ,tinh tú trên nền trời văn học nghệ thuật Việt Nam hiện nay,mà một trong ngôi sao sáng ấy ắt hẳn có nhà văn kia. Tôi không muốn kể tên nhà văn này. Vì chắc chắn khi nghe tên, ít nhất là 280 người trong số 300 bạn ở blog tôi sẽ lại buông câu.



- đéo biết là ai.



Tháng trước qua một quán cà fe, có hai nhà văn đang ngồi nói truyện. Nhà văn nữ thấy tôi vào quán chị reo.



- A thằng mọt sách đây rồi.



Chị giới thiệu tôi với nhà văn nam. Chị ấy cũng nói nhà văn nam đã ra một cuốn sách mà ông vừa sưu tầm, biên soạn. Nhà văn hỏi tôi có biết Tuân Nguyễn không. May mắn là tôi vừa đọc Ba phút sự thật của Phùng Quán, ấn tượng về một người tù gầy gò nhưng tâm hồn sáng như gương còn đọng rõ rệt. Tôi nhớ câu chuyện Tuân Nguyễn kể lúc anh nghe người bạn tù bí ẩn đọc cho Candide của Voltaire nguyên bản bằng tiếng Pháp. Câu chuyện đẹp cách huyền ảo như một giai thoại của người tri thức. Nhà văn nam thấy tôi nói về Tuân Nguyễn, ông hào hứng lấy ra cuốn sách, hỏi tên tôi và ghi mấy chữ cho tôi. Cuốn sách bìa màu tím in hình một người dáng thư sinh, mảnh khảnh. Đôi mắt đằng sau cặp kính đầy ưu tư, có tựa rất gản dị - Nhớ Tuân Nguyễn.



Cuốn sách là những dòng kỷ niệm về Tuân Nguyễn, được sưu tầm công phu từ những người bạn của ông.Những con người đầy nhân ái đã ở bên Tuân Nguyễn trong giai đoạn khó khăn của đời ông. Trong số những người đó có những nhà văn, học giả nổi tiếng như Phùng Quán, Vũ Từ Trang, Cao Xuân Hạo, Dương Tường, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Băng Sơn.....




3 nhận xét:

  1. "Vì chắc chắn khi nghe tên, ít nhất là 280 người trong số 300 bạn ở blog tôi sẽ lại buông câu.
    - đéo biết là ai."
    Bác có bi quan quá không? Tôi không phải là người trong giới văn chương báo chí, "không biết gì về nghệ thuật" mà cũng còn biết đến Tuân Nguyễn mà.
    Nghe bác giới thiệu quyển này thấy hay quá, không biết có thể tìm mua ở đâu ạ?

    Trả lờiXóa
  2. O*, cai nha ban Lilia nay khong doc ky entry a? Cai doan ma ban trich NBG

    Trả lờiXóa
  3. (Sao cm kieu j lai k dc the nhi).
    Cai doan ma ban trich, NBG dang noi ve cai ong nha van nao do tu cho minh la "sao sang tren bau troi nhieu...dom dom" khi NBG hoi "co biet TN khong" day chu ;D (Hi, anh Buon Gio ui, gui Pm buon ti gio' cho em bit ong nha van nao ma anh "buc xuc" the?) ;p

    Trả lờiXóa