Thứ Ba, 30 tháng 9, 2008

nghĩ gì về ông Ngô quang Kiệt.

Trong những ngày qua, tổng giám mục Hà Nội là cá nhân được truyền thông Việt Nam ưu ái nhắc đến nhiều nhất. Riêng câu nói về tấm hộ chiếu của ông đã khiến truyền thông và dư luận tốn bao nhiêu thời gian, giấy mực. Từ quan nước vỉa hè đến công sở. Những người có vẻ có nhân cách tỏ ra bực bội về câu nói của ông trên truyền hình. Họ nhăn mặt phản đối. Chỉ chờ có thế , truyền thông lại có tiếp lý do để tuyên bố - quần chúng nhân dân bất bình.

Cái gọi là quần chúng nhân dân ở Việt Nam khi họ biểu lộ tình cảm thì người chín chắn chảng ai lạ gì, lấy ví dụ các trận đấu trên sân Mỹ Đình thì rõ. Khi đội nhà chưa thắng hay chính xác là chưa thua. Khán giả Việt Nam hò hét cổ động tưng bừng. Nhưng khi mà đội nhà thua dến 0-2 , cơ hội gỡ hoà không còn. Chính những khán giả mà báo chí từng ca ngợi tràn đầy lòng tự hào dân tộc này quay ngắt sang chửi rủa đội nhà, tiếp đến họ cổ vũ pha lên bóng của đối phương.

Cho nên nếu cho là tình cảm của quần chúng nhân dân là thước đo chính xác để đánh giá vấn đề nào đó, nếu không suy xét có thể dẫn đến sai lầm về suy nghĩ của cả một dân tộc. Ở trên sân bóng mọi thứ phơi bày còn thế. Huống chi trên mặt báo nhiều cái còn bị cắt xén, lồng ghép, che giấu.

Trong một trạng thái tình cảm khác mà ông Ngô Quang Kiệt là nguyên nhân. Rất nhiều người đã cảm thấy bất bình trước hành động không minh bạch của truyền thông Việt Nam. Nói rõ là thủ đoạn trắng trợn khi cắt xét câu nói của ông để bình luận khiến nhiều người không còn tin tưởng sự minh bạch hay khách quan của truyền thông nước nhà. Nếu để kết tội, có khi kết tội ông Kiệt làm truyền thông nước nhà mất uy tín thì có khi còn có lý hơn.

Theo những gì mà truyền thông Việt Nam liên tiếp đưa tín, mô tả. Thì ông Kiệt là một con người nham hiểm, ngoan cố không chấp hành luật pháp. Kích động đám đông để gây sức ép với chính quyền, làm mất ổn định cũng như khối đoàn kết dân tộc. Ai tin điều này là do trình độ tiếp nhận thông tin. Hay việc làm của ông Ngô Quang Kiệt đúng hay sai, xin miễn bàn ở đây.

Duy có điều, nếu báo chí coi ông Kiệt là người cầm đầu, chủ mưu thì tôi hoàn toàn khâm phục ông. Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt là người dám làm, dám chịu. Điều mà những quan chức Việt Nam cần học tập ở ông linh mục này. Trong nhiều vụ bê bối ở Việt Nam từ sập cầu Cần Thơ, cứu trợ, lạm phát kinh tế, giáo dục, y tế. Người dân Viẹt Nam chỉ thấy mơ hồ nguyên nhân chung chung. Hiếm khi nào thấy một quan chức cấp cao có trách nhiệm trực tiếp vấn đề đó đưng ra nhận trách nhiệm. Hành động đi thăm những gia đình giáo dân bị bắt giữ vì phá tường ở 178 Nguyễn Lương Bằng của ông Ngô Quang Kiệt tuy bị gọi là kích động, nhưng xét về khía cạnh nào đó. Đấy là hành động nghĩa khí, cao cả đầy can đảm. Trong bối cảnh căng thẳng như vậy, động thái của ông rõ ràng là tiêu điểm để truyền thông chĩa mùi dùi hiếu chiến . Nhưng ông Kiệt vẫn đường hoàng làm. Vào các trường hợp thế này thì quan chức của nhà nước ta ắt hẳn sẽ né tránh vì lý do an toàn cho con đường quan lộ.

Tóm lại chúng ta thử đặt câu hỏi, những đảng viên, cán bộ của chúng ta khi mà có sự việc gì, liệu họ có dám đứng ra có những hành động như ông Kiệt trước một thế lực khác lớn hơn. Ví dụ như cấp huyện với tỉnh hay tỉnh với trung ương. Khó mà có lắm. Lẽ ra ,qua những gì ông Kiệt làm, ngoài những thứ mà truyền thông lên án . Người lãnh đạo Việt Nam nào có lương tri nên cảm thấy xấu hổ về tinh thần trách nhiệm.

Người ta nói rằng vụ đòi đất quy tụ nhiều người thế này là do các thế lực thù địch trong và ngoài nước đứng đằng sau. Nhưng nếu những người theo đạo mà có một vị thủ lĩnh tinh thần, quan tâm đến họ như ông Kiệt. Thì việc hàng ngàn người không quản ngại đến đứng bên ông cũng là điều có thể hiểu được. Đây là một bài học đắt cho những ai đang ở cương vị lãnh đạo.

Trên cương vị cá nhân có con em học ở cạnh khu vực vườn hoa 42 Nhà Chung. Tôi xin gửỉ lời cám ơn chân thành đến ông Ngô Quang Kiệt và đồng bào công giáo, cũng như cám ơn nhà kiến trúc Lê Thế Thảo đã hợp tác với Công Giáo để xây dựng vườn hoa. Rất may vì dự án ban đầu xây trung tâm thương mại hay cái gì gì đó không được thực hiện. Tất nhiên là một vườn hoa cạnh trường học tốt hơn nhiều so với một nơi ăn chơi hay mua bán tiếp thị quảng cáo ầm ĩ như các siêu thị hay làm.

9 nhận xét:

  1. "Nhưng nếu những người theo đạo mà có một vị thủ lĩnh tinh thần, quan tâm đến họ như ông Kiệt. Thì việc hàng ngàn người không quản ngại đến đứng bên ông cũng là điều có thể hiểu được. Đây là một bài học đắt cho những ai đang ở cương vị lãnh đạo"
    Bên Thái cũng thế mà. Ăn uống miễn phí và có mục đích rõ ràng là Chính phủ phải từ chức chứ chả đòi đất đòi điếc gì cả. Lơ mơ là ăn phơ luôn. Chú mới lên cũng đang bị vòng lao lý. Ukra+Gruzia Orange Kiet. Xin bái phục

    Trả lờiXóa
  2. J.B. Nguyễn Hữu Vinhlúc 18:00 29 tháng 9, 2008

    Chào, chú hôm nay lại có thời gian quay lại quan tâm vấn đề này rồi? Chúc chú khỏe và xin mượn entry này của chú nhé.

    Trả lờiXóa
  3. Thành tựu vĩ đại nhất của các cơ quan tuyên truyền Việt Nam đã được nhà văn - đại tá quân đội - Lê Lựu đúc kết như sau: "Đến Liên xô cứ tưởng là Mỹ, còn đến Mỹ cứ tưởng là Liên Xô".
    Miễn bình luận thêm.

    Trả lờiXóa
  4. Bác ơi là bác, lại muốn NQK "thắng" chính quyền vững mạnh nhà ta ư? Giống Huy Bom mơ một phiên tòa rồi.
    Đồng ý với cái bạn gì comment ở trên- Kết thúc hay.

    Trả lờiXóa
  5. Đến khi nào quốc gia chúng ta mới có được môt chính phủ do dân tự do lưa chon bầu ra , vì dận, lo cho dân ,tôn trọng dân
    Cách làm của Hà nội sao mà giống các băng đảng xã hội đen trong mấy phim " Xã hội đen " của Hong Kong ,như máu nhuộm bãi Thượng hải quá vây??
    Công an mà cùng đứng chung với băng đảng , chó... xít hơi cay , đánh dân , đánh phóng viên nhà báo , băt bỏ tù dân , hăm dọa từng gia đình , lại còn căt xén vu khống xuyên tạc dân...
    Dành đất của dân.... đện bao giờ mới hết cảnh này?
    Nhưng khốn thay Trường Sa Hoàng sa thì lại im hơi lăng tiếng?
    Đúng là DẠI CHỢ , KHÔN NHÀ
    Cảnh thương tâm này
    chắc cũng chỉ còn ở Viêt Nam ta mà thôi
    Đau lòng lắm thay cho dân mình

    Trả lờiXóa
  6. Những bài phân tích của bác luôn nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa!

    Trả lờiXóa
  7. ¡ Nguyễn Ngọc Hiền ¡lúc 19:21 2 tháng 10, 2008

    Bác ơi, sao cứ hết trạng ngữ là bác lại chấm câu luôn thế?

    Trả lờiXóa
  8. "Ngay trang đầu tiên trong Bộ Luật đất đai đã nêu rõ: Đất đai thuộc sở hữu toàn dân, do Nhà nước đại diện chủ sở hữu và thống nhất quản lý. Như vậy, việc đất này (42 Nhà Chung), các cha trước đây đã bàn giao cho Nhà nước quản lý, tức là Nhà nước có quyền sử dụng đất đó phục vụ cho lợi ích chung của nhân dân.
    Tôi làm trong ngành Toà án hàng chục năm nên nhớ như in mỗi khi xử các vụ việc liên quan đến đất đai, nhiều người nói ""đất này đất của tôi"" - nhưng tôi đã giải thích với họ: đất không của cá nhân ai, mình chỉ được quyền sử dụng, khi Nhà nước cần để phục vụ cho lợi ích của toàn dân thì mình phải trao trả"
    Trích câu nói của bà Nguyễn Thị Hoa Na khu dân cư số 1 phường Liễu Giai (Ba Đình, Hà Nội)

    Trả lờiXóa