Thứ Ba, 23 tháng 9, 2008

nước vệ

Khổng Phu Tử từ khi thăm nước Vệ về nhà, trong bụng đôi lúc vẫn còn nhớ đến cái nước ấy lắm. Một hom nghe tin có người lái buôn nước Vệ vừa đến. Mới mời vào hỏi tình hình nước Vệ. Khổng Phu Tử hỏi.

- Ta trước có lần đến nước Vệ, trong lòng vẫn ước có ngày qua lại đó, ngặt vì tuổi đã cao. Nay anh cho ta biết chút ít về chính sự nước Vệ thế nào chăng ?

Lái buôn đáp.

- Nước Vệ là một nước chính sự ổn định, nhờ triều đình anh minh, dân tình ai cũng có cái ăn, cái mặc. Cuộc sống ấm no , khắp nơi dân chúng vui vẻ hưởng thái bình. Người người ca hát, của cải dồi dào, đời sống nhân dân ngày càng được nâng cao. Văn hoá phát triển mạnh, ở nước Về triền miên có các cuộc thi người đẹp, người hát hay..

Không Phu Tử hỏi.

- Thế việc học thì sao ?

Lái buôn đáp.

- Việc học thì không nước nào bằng nước Vệ về tính hiếu học, trẻ em nước Vệ ngày học bốn lần. Từ sáng đến trưa thì nghỉ , rồi học tiếp đến bốn rưỡi chiều. Uống tạm hộp sữa lại đi học thêm ở nhà thầy, cô giáo đến 7 giờ. Tối về nhà ăn cơm xong thì làm bài tập về nhà đến lúc đi ngủ.

Khổng Phu Tử hỏi tiếp .

- Thế còn vấn đề tín ngưỡng ?

Lái buôn nhanh nhảu.

- Nước Vệ tự do tín ngưỡng, nơi tôn thờ rất tôn nghiêm vì triều đình bảo hộ. Nếu nhân dân tụ tập đông người hành lễ, cầu nguyện có lính canh gươm giáo tuốt trần coi việc giứ gìn an ninh. Không để tình trạng chen lấn, xô đẩy, phòng ngừa trộm cắp. Nhà thờ, nhà chùa mà rộng rãi quá, triều đình sẽ trưng thu để phân cho các quan. Vì thế các quan biết ơn nhà thờ, nhà chùa mà càng chăm sóc đến tôn giáo kỹ hơn. Người theo tôn giáo thấy thế lại biết ơn các quan hơn. Nhờ có sự tương tác này mà quan và dân tín ngưỡng lại gắn bó với nhau, xã hội càng ổn định hơn.

Khổng Phu Tử hỏi tiếp.

- Thế tình hình biên giới hải đảo thì sao ?

Lái buôn nói.

- Nước Vệ chủ trương hoà bình, hữu nghị với các nước lân bang. Nên không phải lo phòng bị. Chỉ có đôi khi có tàu ''lạ'' ở đâu đến hại ngư dân trên biển. Mới đây ở vùng biên ải Láo Cào. Cũng có quân lạ tràn sang giết 4 lính giữ ải. Việc này mới xảy ra cách đây mấy hôm.

Không Phu Tử hỏi.

- Thế nhiều người Vệ biết chuyện này không ?

Lái buôn đáp.

- Không, người Vệ biết không nhiều lắm.

Không Phu Tử hỏi.

- Sao lại thế, chuyện giết lính biên ải, phải bố cáo thiên hạ biết mà lo phòng bị chứ.

Lái buôn bực mình gắt.

- Ngài là bậc hiểu rộng, tưởng ngồi một chỗ đã hiểu chuyện phương xa. Huống chi đã từng qua nước Vệ. Sao hỏi nhiều câu lạ thế. Chuyện như thế mà nói ra, có phải làm thiên hạ lo lắng , ảnh hưởng đời sống thường ngày. Có 4 lính chứ 40 lính cũng phải giữ kín. Đợi sau khi tìm hiểu giặc ''lạ'' tràn sang biên ải giết lính là quân nước nào thì tính sau, biết đâu chỉ là phường giặc cướp lân bang giả mạo làm càn thì sao.

Không Phu Tử không hỏi nữa, lái buôn ra về. Không Phu Tử quay lại nói với các trò.

- Có ai hiểu những gì kẻ lái buôn người Vệ kể không ?

Tăng Tử thưa.

- Thưa thầy, cứ như lời người Vệ kia nói. Thì nước Vệ thật thái bình, yên ổn.

Không Phu Tử cười nói

- Anh thật hiểu người Vệ khi nói câu ''cứ như người Vệ kia nói''

9 nhận xét:

  1. Chào Người Buôn Gió, rất thú vị khi đọc blogs.
    Khổng Phu Tử viết : “trong khi chờ ta định hướng, anh hãy ra chợ mua giúp ta một chữ “Nhẫn” về treo lên”

    Trả lờiXóa
  2. Nghe con buôn nó nói thì có mà đổ thóc giống ra mà ăn. Câu chuyện thật thâm thuý!

    Trả lờiXóa
  3. Cho em câu chuyện này nhé anh sui :)

    Trả lờiXóa
  4. Nguyễn Đình Hà - senator or representativelúc 03:59 24 tháng 9, 2008

    chuyện hay anh ạh :)) thâm thúy, xúc tích :D

    Trả lờiXóa
  5. Cái tin bốn lính biên phòng bị xử có đáng tin cậy ko bác Gió? Các câu nói của lái buôn thì thấy câu này là rất thật "người Vệ biết ko nhiều lắm".

    Trả lờiXóa
  6. "...người Vệ biết không nhiều lắm."
    Người Vệ không dám biết nhiều vì sợ ngục tối...

    Trả lờiXóa
  7. Câu chuyện này thật hay. Toàn cảnh đất nước mình, à quên nước Vệ thật thảm. Đọc mà cười ra nước mắt.

    Trả lờiXóa
  8. Bác viết quá hay !

    Trả lờiXóa
  9. Đến Khổng Phu Tử mà còn không hiểu nỗi pótay với nước Vệ luôn :D

    Trả lờiXóa