Thứ Tư, 15 tháng 10, 2008

Lạy Mẹ Con Đi

Thấy bài thơ này , nhặt về tặng những người anh ...

Lạy Mẹ Con Đi

Lạy mẹ con đi vào nhà tù nhỏ
Thân mẹ già mai mốt ai chăm?
Lạy mẹ con đi tội này mang nặng
Thương mẹ hiền, thương nước, thương dân

Mẹ tiễn con làm chi hả mẹ
Cánh tay gầy quyệt nước mắt rưng rưng
Chiếc còng ngăn con không được ôm chầm
lấy thân mẹ đã cưu mang sinh dưỡng

Xưa Nguyễn Trãi đưa cha miền quan ải
Nay mẹ già tiễn biệt thằng con!
Những tù gông, đày đoạ không sờn
Dưới chân mẹ con vẫn còn bé nhỏ

Lạy mẹ con đi với niềm thương nhớ
Nhưng làm trai con không phụ nước non
Bạo chuá thời nào cũng gây oán khổ
Và bạo quyền rồi sớm muộn sẽ tan!

Lạy mẹ cho con hôn bàn tay mẹ
Đã nhăn nheo theo tuổi lớn đời con
Mái tóc bạc này thêm trắng sớm hôm
Khi thương xót thằng con thân tù ngục

Lạy mẹ cho con nhìn lâu trong mắt
mẹ đã mờ sâu hoắm những vòng nhăn
Từng đêm thâu thao thức trở trăn
Xót vận nước vẫn lạc loài nô lệ

Lạy mẹ con đi chẳng có gì đáng kể
Anh em con vẫn quả cảm lên đường
Cuộc đấu tranh này sẽ toả rộng mười phương
Như sóng cuộn chẳng bao giờ ngưng nghỉ!

Lạy mẹ con đi tang bồng hồ thỉ
Tấm thân này xin gởi trọn nước non
Song sắt, tường giam không nhụt chí lòng sờn
Quyết sống mái trận này phải thắng!

Thôi mẹ về, đừng lo con chi nữa
Lá vàng sao còn bảo bọc lá xanh
Mai mốt con về đất trời khai mở
Cùng mẹ già chòm xóm chung quanh

Mẹ ơi, con cầu mong mẹ sống
Sống để thấy ngày đất nước đổi ngôi
Thấy dân ta ngẩng đầu đi tới
Làm chủ lấy mình, hạnh phúc an vui.

Lý Nhân Bản
2007

3 nhận xét:

  1. Mong mẹ sống để thấy....
    HẠNH PHÚC CÓ THẬT
    Trả lại thành phố những ngày ngồi gác chân rũ rượi không biết làm chuyện gì
    Ngoài việc kêu một vài chai bia và nhìn con gái
    Trả lại thành phố một thời gian suýt làm chó dại
    Với nhiều tiếng sủa rất cầu kỳ
    Thưa mẹ, con đi
    Mọi người hãy tin tôi, chưa muộn, rằng chưa muộn
    Mẹ hãy tin con, rằng con đang lớn
    Cùng quê hương
    Trả lại thành phố những ngày so đủa cạnh bát cơm
    Quên mất ai cho tôi ăn, quên bẵng người gieo hạt
    Quên mồ hôi, quên nước mắt
    Chỉ biết ngấu nghiến và thèm thuồng
    Thưa mẹ, con lên đường
    Mọi người hãy tin tôi, còn sớm, rằng còn sớm
    Mẹ hãy tin con, rằng con đang lớn
    Cùng quê hương
    Trả lại thành phố những ngày mũ áo xênh xang
    Quên mất ai dệt cho tôi, ai se từng sợi chỉ
    Tôi đối chất với những điều phi lý
    Rồi lạc mất mình
    Thưa mẹ, thưa cha, thưa chị, thưa em
    Trả lại thành phố đang thay da đổi thịt
    Thu về tôi hạnh phúc mỏi mắt tìm
    Nhưng luôn luôn có thật
    Bùi Chí Vinh

    Trả lờiXóa
  2. Thương ông nhà báo phải đi tù :( híc

    Trả lờiXóa