Thứ Ba, 13 tháng 11, 2007

Màu thời gian




Màu thời gian không xanh
Màu thời gian tím ngát
Hương thời gian không nồng
Hương thời gian thanh thanh

Đoàn Phú Tứ làm thơ không nhiều, ông là nhà viết kịch. Nhưng với chỉ bài Màu Thời Gian ông đã được xếp vào hàng thi nhân của Việt Nam. Bài thơ có giai điệu thanh thoát, nhẹ nhàng. Nỗi buồn vương vấn, mảnh mai len lỏi trong lòng người đọc. Một chút hoài niệm, man mác về mối tình đẹp của người xưa.

Màu thời gian hôm nay không nồng và cũng không thanh. Thời gian đem lại cho con người mái tóc bạc sương,nếp nhăn lam lũ kiếp đời vất vả . Những cụ già với gánh hàng rong thi thân với nắng mưa, gió bụi. Lăn lóc trên mọi nẻo đường. Gom góp mồ hôi để đổi lấy những đồng tiền lẻ.



user posted image


Trên con sông chảy qua thanh phố, sâu sau lưng ông cụ già kia trăm mét là những biệt thự tráng lệ , trong ga ra có những chiếc xe hơi bạc tỷ nằm phủ bạt. Cụ già với con thuyền nhỏ mong manh như chiếc lá cần mẫn dọc sông thả rọ tôm. Trải thân dưới cái nắng chói chang.


Tuổi thơ tôi đã từng là kẻ bán rong, từng là kẻ gò lưng bơm xe đạp kiếm tiền phụ giúp gia đình. Những năm đầu thập kỷ 80.Mẹ tôi quẩy đôi quang gánh chứa dép nhựa đi dọc những con phố cất tiếng rao

- dép ơ, ai dép cũ đổi dép mới ơ !

Tôi vác cái bơm xe đạp đi đằng sau mẹ, lưng đeo một cái bị đựng dép cũ mà khách hàng đổi lấy dép mới. Bao giờ mẹ tôi đi vệ sinh, hay đi lấy hàng. Gánh dép đặt trên vỉa hè con phố Hà Nội nào đó. Tôi dựng cái bơm bên hè. Vừa bán hàng vừa bơm xe cho khách. Buổi tối mẹ ngồi vuốt ve những đồng tiền nhàu nhĩ như bà cụ bán chuối trên kia. Tôi ngồi học bài.

Thế mà hồi ấy tôi vẫn là học sinh giỏi, đi thi cấp thành phố. Bây giờ tôi ngồi văn phòng, máy móc đầy đủ, điều hoà chạy vè vè. Tôi chả làm được cái gì ra hồn. Trong khi đó ngoài kia, vẫn như hơn hai mươi năm về trước. Nhưng kiếp người cho dù đi gần hết thời gian làm người, vẫn còn đang lặn lội ,lần hồi kiếm từng bữa cơm.


2 nhận xét:

  1. Ko ngờ người buôn gió lại có một quá khứ như thế! Bây giờ đang làm gì, cho cty nào thế?
    Nhất định khi ra Hà Nội, hy vọng sẽ có dịp gặp được Người Buôn Gió và sẽ làm bạn của nhau !

    Trả lờiXóa
  2. quá khứ, kể cả quá khứ nghèo khổ, luôn giúp mình vươn lên bác ạ
    nhà em cũng nghèo đây này

    Trả lờiXóa