Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2009

Hương lá xông 5


Rảo chân trên cánh đồng vừa gặt xong vụ mùa chỉ còn trơ gốc rạ. Ruộng tháng 10 nước rút,nền đất se khô, có chỗ đã co nứt. Đội trưởng đang cắm cọc để chia ruộng cho mỗi tù nhân trong đội trồng rau mầu. Một nửa trồng cải bắp, một nửa trồng su hào. Nhìn cánh đồng rộng bao la, đội trưởng hình dung một mùa rau mới. Trên cánh đồng này vài tháng nữa sẽ có những luống bắp cải, su hào đều tăm tắp. Bắp cải to bằng đầu người, su hào to bằng bát ăn cơm. Lúc thu hoạch từng gánh rau kẽo kẹt được mang về trại cho tù nhân, trong mỗi bữa ăn của phạm nhân sẽ có những lá rau nõn nà từ cánh đồng này. Đội trưởng mỉm cười.

Nhiều khi đội trưởng quên mất mình là tù, hắn vui sướng mải mê với đất, với rau, với thời tiết như một nông dân thực thụ. Với cánh đồng rông bao la này biến thành những ruộng lúa trĩu hạt hay những vạt rau mênh mông là cả niềm đam mê của hắn. Nhìn những cây rau giống lớn lên từng ngày đến lúc thu hoạch, tâm trí của hắn dồn hết vào đó.

Trâu sẽ cày đổ ải, sau đó phạm nhân dùng cuốc và vồ đập cho tơi xốp, lót phân xanh rồi nhận cây giống. Mỗi thằng một khoảnh tự chăm, nhìn vào ruộng rau sẽ thấy sự tiến bộ trong cải tạo từng thằng. Phạm nhân nào có tiền thì cứ việc bỏ ra mua rau giống, phân đạm, dụng cụ lao động cho phạm nhân không có tiền chăm ruộng. Bù lại phạm nhân có tiền chỉ việc rong chơi làm việc nhẹ như cắt cỏ cho cá, chăn vịt, nuôi vài con lợn, con gà.. ít ra thế cũng là công bằng. Ngày trước quản giáo giao cho đội trưởng khác, duy trì đội bằng bạo lực để quay quắt tiền cho quản. Đồng ruộng gần như bỏ hoang, chỉ vài mẫu lúa trồng lấy lệ cho đúng tính chất đội rau, một sào không nổi 1,2 tạ lúa. Giờ hắn cũng quay tiền, nhưng tiền không nộp cho quản giáo mà tiền dùng mua công cụ, mua con giống, cây giống, thức ăn gia súc, phân bón, thuốc sâu…phạm nhân bỏ ít tiền hơn, lao động nhiều hơn. Nhưng họ vui vẻ và chăm chỉ, mê mải với con gà, con cá, lợn hay luống rau của họ. Rau , cá, gia súc, trứng …bán ngoài chợ đem về nguồn thu xấp xỉ mức thu ngày trước của quản. Lượng rau nhập về trại đủ cho trại dùng không phải đi mua bên ngoài. Đội luôn được khen trước toàn trại, thanh tra về trại là được dẫn ra tham quan. Quản giáo cười hớn hở vỗ vai hắn khen khi hắp nộp tiền bán các thứ.


- Tao nhìn đội thế này cũng sướng. Đỡ áy náy, mày tưởng tao cứ cầm tiền của nhà chúng nó mãi mà không ngại à. Chúng nó rủa thầm mình đéo nghe thấy thôi. Cầm tiền kiểu này mới thích cầm.

Hắn sắp mãn hạn tù, quản giáo đề xuất giảm cho hắn mức án nhiều nhất mà ông có thể. Hắn sẽ về khi rau giống bắt đầu ươm xuống. Hắn sẽ không chứng kiến một mùa thu hoạch, bỗng dưng hắn nhận ra mình yêu mảnh đất này. Thấy tiêng tiếc khi không chứng kiến những mầm cây lớn lên từng ngày nữa. Hắn đến ngồi bên rẻo đất nhỏ sát bờ ào và hàng tre, nơi hắn trồng sả, tía tô, ngải cứu… những thứ lá dùng trong nồi lá xông. Chỉ thiếu một hai thứ lá như lá bưởi có thể vào nhà dân xin. Quản giáo và bạn tù vẫn trêu hắn là mày có thịt chó hay thịt gà mà trồng những thứ linh tinh thế. Hắn chỉ cười nói trồng cho đỡ buồn.


Mà đúng hắn trồng đỡ buồn thật, mỗi khi nhìn những thứ lá dùng trong bó lá xông. Hắn lại thấy sự an ủi, thấy tình cảm của người thân. Thấy tuổi ấu thơ thấy mái nhà của mình …những tình cảm đó khiên hắn không bị sa ngã, bị cuốn theo lối sống bi quan như nhiều phạm nhân khác. Chúng là bạn của hắn trong những năm tháng đọa đày, mỗi khi rảnh rỗi chăm sóc chúng, hắn thường nói chuyện thầm thì với từng khóm cây. Hắn yêu nhất cây tía tô lá hình răng cưa mặt màu tím, mặt màu xanh. Vì hồi ở nhà khi nào mẹ hắn ốm, mẹ sẽ bảo hắn nấu cháo trứng gà với nhiều tiá tô. Lá tía tô hắn trồng dầy và mượt mà, giá như gửi về cho mẹ được một ít nhỉ. Hắn hỏi từng ấy năm hắn đi, ở nhà mẹ ốm ai nấu cho mẹ cháo trứng gà với lá tía tô. Nghĩ đến đó hắn ôm đầu, bờ vai rung bần bật. Đêm đó, dưới ánh đèn vàng soi mói của nhà tù, hắn viết bài thơ thứ hai gửi về cho mẹ và chị.

Con sẽ về thôi mẹ thương ơi !

Gian nan mới thấu hiểu lòng Người

Ở đây song sắt, rào gai thép

Thắt lòng nhớ thuở mẹ ầu ơ

Con sẽ về thôi mẹ thương ơi

Dù cho cách trở một phương trời

Sa cơ lỡ bước đời luân lạc

Trăm đắng phận con, vạn xót lòng Người

Con sẽ về thôi mẹ thương ơi

Để bữa chiều nay rộn tiếng cười

Mẹ nấu canh gì cho con nhé

Rền, ngót hay là mướp , mùng tơi.

Em sẽ về thôi chị thương ơi

Năm tháng qua đi hạn của trời

Chốn xa xót chị đời bão nổi

Truân chuyên gần hết nửa kiếp người.

Đêm cuối cùng trong tù đã đến. Đội trưởng và những bạn tù thân thức bên ấm trà chia tay.Hắn phân phát đồ của mình cho các bạn, tù gọi là di chúc. Khi trong hòm tôn trống rỗng, hắn cho một đống lá xông vào hòm , đống lá mà hắn trồng, phải mưu kế lắm mới mang được vào buồng. Cùng với đống nhiên liệu hỗn hợp vải rách, gỗ, nhựa. Hắn đổ nước vào thùng đun lá xông. Lát sau hắn đã có một nồi lá xông. Trùm chăn hắn xông. Đấy là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng hắn được một bữa xông thỏa thích trong nhà tù. Một trận xông

mà hắn khao khát bao năm. Tung chăn ra, nhìn mồ hôi toát ầm ầm, hắn đưa mũi hít hà thân thể mình. Bạn tù đùa.

- Chắc ông điên rồi, hay xông cho hết mùi tù.

Hắn gật đầu.

- Có những hoàn cảnh phải điên thì mới sống qua nổi, như tù chẳng hạn.

Một sáng mùa thu, nắng chan hòa, gió mơn mởn trên làn da. Hắn trình giấy ra trại, bước qua cổng nhà tù. Hắn quạy vòng qua lưng trại đến đội rau chào quản giáo. Ông nói.

- Mày ở với tao từng đấy năm, tao chưa biết mặt gia đình mày, chưa cầm đồng nào của mày. Vì tao coi mày như anh em. Thôi về tránh mọi thứ đừng để vào đây, mày không phải là người như bọn nó ở đây. Tao biết mày.

Hắn cúi đầu chào ông. Ba tháng sau giáp Tết hắn quay lại gặp ông với một chai rượu một cây thuốc. Hắn biếu ông và nói.

- Em biếu thầy, đây là tiền em mua bằng tháng lương đầu tiên đi làm.

Bảy năm sau, hắn đến biếu ông một khoản tiền. Tương đương với giá trị thời điểm mà hắn ở trong tù, số tiền phải chi để thầy ( quản giáo) ưu đãi.

Rồi hắn đi tìm người con gái viết truyện Hương Lá Xông trong mảnh báo năm nào.

4 nhận xét:

  1. Kết thúc rồi hả anh ?

    Trả lờiXóa
  2. Anh làm e nhớ con bạn thân em đang ở trg đó quá! Cùng cảnh, có tí trình độ nên cũng đỡ. Những người như nó sẽ gặm nhấm, thấm thía cảnh ko sao ko trăng hơn ai hết! Thanks anh! Truyện rất cuốn hút!

    Trả lờiXóa
  3. Đọc xong rồi .
    Im lặng đi ra ^^

    Trả lờiXóa
  4. Chuyện hấp dẫn quá. Nửa đêm cũng phải bò dậy đọc cho hết. Thế anh có tìm được người con gái viết truyện "Hương lá xông" ? Chắc phải nhờ google ;-) ?

    Trả lờiXóa