Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2009

Hương lá xông.

Mở đầu.

Mảnh báo trong tù.





Nghỉ trưa đê.!

Tên đội trưởng toán tù đứng trên sườn núi gào to cho tốp tù đang cấy thửa ruộng dưới chân núi nghe. Toán tù đứng thẳng người dậy thở phào, ưỡn cái lưng mỏi vì khom khom cấy. Tiếng vặn xương răng rắc. Chúng bì bõm nhấc chân nặng nề trên mặt ruộng tìm lối lên bờ. Dưới cái lán dựng tạm bợ, thân bằng cây giang nhỏ, mái là những cành cây vừa được thằng nấu cơm chặt . Vết chặt còn rỏ nhựa mà nắng gắt khiến lá cây héo rũ. Bọn tù chen chúc dưới bóng râm ít ỏi tránh nắng ăn cơm với rau bắp cải kho muối.

Tù nấu bếp bưng cái khay cơm và rau cho đội trưởng. Hai thằng ngồi ăn riêng, tên bếp lôi ra một gói giấy báo nói.

- Hôm qua thằng Dũng Toét nhận lạc đà ( đồ tiếp tế của gia đình) em chặt tí mều ( thịt) để anh em mình lấy sức cải tạo.

Tù nấu bếp hào hứng mở gói giấy báo, bên trong là muối vừng trộn lẫn thịt ba chỉ rang cháy cạnh. Tù nấu bếp chọn thịt ra gắp cho đội trưởng, còn muối vừng gói lại định để lần sau ăn. Đội trưởng nhìn mảnh báo thấy mấy dòng chữ, hắn bỏ đũa vớ lấy nói.

- Mày lấy cái khác gói muối vừng, để tao mảnh báo. Mày lấy báo đâu ra thế.?

- Báo bọc đồ của nhà Dũng Toét. Anh quấn sâu kèn à, em còn báo chữ đen, chữ mầu quấn hút khét bỏ mẹ.

- Tí nữa mày soát đồ của nó, còn mảnh báo nào lấy cho tao. Tao xem linh tinh.

Đội tù xếp hàng vào buồng giam, quản giáo khóa cửa nói với đội trưởng đội tù.

- Cho chúng nó ngủ đi, mai dậy sớm cấy cho xong.

Quản giáo vừa đi, trong góc phòng có tiếng đấm đá huỳnh huỵch. Tiếng chửi thề.

- Đm con chó này văn vở à ?

Đội trưởng lại gần, thấy Dũng Toét co quắp chịu những cú dận gót chân của trực buồng. Hắn quát.

- Sao ?

Trực buồng.

- Đm thằng này nó định không chấp hành anh ạ.


Đội trưởng lừ mắt nhìn Dũng Toét hỏi.

- Mày định xuống bệnh xá để mai trốn lao động à ?

Dũng Toét ngồi dậy ngay, ôm mạng sườn nhăn nhó trình bày.

- Dạ , em có làm gì đâu. Anh ý lấy hết đồ nhà em tắc, bảo em dấu ở ngoài ruộng, em thề là không dấu tí nào. Có bao nhiêu em mang ra hết, anh ý không tin cứ đánh em

Đội trưởng nhìn đống đồ vương vãi trước mặt. Bánh mỳ khô, bánh quy,mấy gói bột canh. Hắn hỏi trực buồng.

- Thiếu cái gì ?

Trực buồng .

- Thằng này cứ phải giã anh ạ, thiếu gì nó phải biết, anh cứ để em.

Trực buồng thúc đầu gối vào ngực Dũng Toét hỏi.

- Đm mày biết còn gì nữa không ?

Dũng toét bỏ tay ôm sườn ôm ngực mếu máo.

- Em thề với anh là nhà em gửi gì em bày ra đây hết rồi ạ.

- Này thì hết này, đm mày thể hiện à. Bố cho mày tự giác mà mày không biết điều, thích chết cho mày chết luôn.

Trực buồng vừa chửi vừa đạp tới tấp vào sườn Dũng Toét. Ôm chỗ nọ lại bị đánh vào chỗ kia, Dũng Toét quằn quại chịu đòn, nó cố nhớ xem đồ nhà nó gửi còn thiếu cái gì. Nó mếu máo khóc.

- mẹ ơi , nửa năm mẹ mới gửi quà cho con. Con nhận quà mẹ chưa ăn miếng nào mà khổ thế này mẹ ơi.

Trực buồng nghiến răng chửi, đánh càng mạnh.

- À đm mày định be ( kêu to cho quản giáo nghe thấy) à. Mẹ mày giết mày chứ đ phải tao. Ai bảo gửi cho mày mà không gửi cho tao.

Mỗi từ ‘’ mẹ’’ mà hai thằng kia nói ra, làm đôi trưởng nhăn mặt. Hắn thở dài bảo trực buồng.

- Thôi tha nó hôm nay, mai nó còn phải cấy. Tối mai xử tiếp.

Trực buồng ngừng đánh, thở hổn hển nói.

- Nó chưa bỏ mảnh báo ra anh ạ.

Đội trưởng ớ người giờ hắn mới nhớ ra, hắn cứ nghĩ thằng Dũng Toét dấu dao cạo râu hay tiền nhà nó gửi nên trực buồng mới đánh vậy, còn Dũng Toét phều phào hỏi.

- Báo nào em có biết đâu ?

Trực buồng.

- Báo mả mẹ mày, báo mà bọc đồ ấy, thằng Tính bếp lúc nó xé của mày một mảnh san muối vừng nhớ chưa ? Giấu đâu rồi. Mày có thuốc lào hay sao mà dấu báo. Định vi phạm nội quy trong buồng à.?

Dũng Toét mặt méo xệch gượng dậy rên rỉ.

- Thế mà anh không nói để em biết, em có để ý đâu. Tưởng thằng nào dích ‘( chỉ điểm) oan em dấu cái gì.

Trực buồng.

- Nhớ là việc của mày nghe chưa, đánh cho lần sau mày nhớ không sót cái gì. Bố mày hỏi là có, lại phải nhắc mày mới nhớ à? Báo đâu.?

Tùng Ngọc nằm cạnh chỗ Dũng Toét bật dậy như điện giật, nó vội giở hòm đồ của nó lấy mảnh báo lót đáy hai tay đưa trực buồng.

- Dạ đây, em xin nó để lót , thùng của em bị rỉ hết rồi ạ.

Trực buồng đưa mảnh báo cho đội trưởng.

- Đây anh ạ, anh mới về không biết. Bọn này cứ phải đánh, không đánh nó lấn ngay.

Đội trưởng cầm mảnh báo, ghép với mảnh báo bọc muối vừng buổi trưa mà hắn giữ trong túi. Hắn vuốt thật phẳng, vẻ hồi hộp hắn nâng nhẹ hai mảnh báo lên hứng ánh sáng của ngọn đèn trong phòng giam.

Có tiếng rên của Dũng Toét, đội trưởng quay lại nhìn, thấy Dũng Toét vừa lau máu miệng, vùa ôm ngực. Thương hại đội trưởng bảo trực buồng.

- Bồi dưỡng cho nó ít khói giảm đau.

Tuy đau, nhưng Dũng Toét mắt sáng ngời nhận điếu thuốc lào vê trong giấy báo. Hắn thận trọng rít từng hơi. Hai mắt đờ đẫn vì sung sướng, cảm giác đau tan biến khi khói thuốc thấm dần lan tỏa trong buồng phổi, chạy khắp tứ chi rần rật. Bỗng thằng Tùng Ngọc huých nhẹ thì thào.

- Cho tao xin tóp nhé.

Dũng Toét chửi khẽ.

- Đm mày, tao nát người mới được hơi khói đấy.

Tùng Ngọc lào phào.

- Tao cũng mong bị đánh như mày để có khói, 4 tháng nay tao chưa được hơi nào.

Dũng Toét trao mẩu tóp cho Tùng Ngọc, còn cố rít hơi rài khiến Tùng Ngọc buốt ruột thèm thuồng.

Tên bếp nhìn đội trưởng hạ hai mảnh báo xuống trước mặt, ngồi khoanh tròn. Nghiêng vai, cúi đầu tư lự. Tay phải tên đổi trưởng chống cùi chỏ trên đùi, bàn tay phải bịt đi một con mắt thừa đâu ôm lấy trán. Đội trưởng đọc báo bằng mắt trái. Tên bếp lấy vải đun bơ nước, hắn biết đội trưởng sắp muốn uống trà mạn.




6 nhận xét:

  1. Em đang chờ xem mảnh báo viết cái gì đây :-D

    Trả lờiXóa
  2. Em chờ phần 2. Em đọc Bão Lòng rồi. Và rất ấn tượng.

    Trả lờiXóa
  3. Miệng thì chê chính phủ, lãnh đạo. Tay thì post điển tích từ Đại Vệ cho đến Bao Thanh Thiên.
    Nghe muốn ói. Đạo đức giả.
    Buôn đồ Tàu giá rẻ đi. Buôn gió làm gì - nghe ớn lạnh.

    Trả lờiXóa
  4. Truyen ngan ha anh? Vai cho co phan 2 de doc tiep, dang hay ma.

    Trả lờiXóa
  5. Truyện này nhiều hứa hẹn những pha hấp dẫn , giữ bản thảo nha , đừng có lưu trên blog , nên in ra để giữ .

    Trả lờiXóa