Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2009

Quân gian thần.

Photobucket


Áo sáng là con trai Lái Gió, áo sẫm là con trai Cả Lạ.


Quân Gian Thần.


Đầu năm Lái Gió dẫn con đi chơi công viên, tình cờ gặp Cả Lạ cũng dẫn con đi. Thế là hai thằng bé thì ngồi ăn bỏng ngô và nói chuyện. Còn hai thằng lớn hút thuốc lá nói chuyện tào lao. Bọn chúng gặp nhau vẫn thường như thế. Lái Gió bỗng nhiên hỏi ?


- Ông có biết vì sao người ta gọi là quân gian thần hay không ?

Cả Lạ trầm ngâm, câu trả lời quá dễ. Nhưng ai hỏi chứ thằng Lái Gió mà hỏi câu đơn giản thì thế nào cũng có chuyện linh tinh. Bởi vậy Cả Lạ dè dặt.

- Thế ý ông là sao . nghĩa nó thế nào ? Lái Gió nói.

- Tôi hay đi buôn bán khắp nơi, sưu tầm được nhiều điển tích. Quân Gian Thần là một câu có nguồn gốc từ nước Vê xa xưa. Cả Lạ bĩu môi.

- Điển tích nào, ông lại sắp bịa ra thì có. Nhưng đầu năm ông có bịa thì tôi cũng nghe.


Lái Gió phán.


- Phàm những chuyện trên đời, có vô khối chuyện là do người ta bịa ra. Như Liêu Trai Chí Dị thì lấy đâu ra mà có thật. Nhưng câu chuyện dù hoang đường vẫn phải xét đến tư tưởng của nó. Tôi kể ông nghe cái điển tích này. Ông bảo là do tôi bịa đặt hay do đâu tùy ông.


Lái Gió rít hơi thuốc dài, nhả khói và hắng giọng kể.


Năm Kỷ Sửu, đến đời Vệ Vương Mạnh tính ra triều đình nước Vệ đã được 64 năm. Trải qua nhiều biến động. Đến lúc thiên hạ thái bình, bốn phương bờ cõi phẳng lặng. Dân chúng chăm chỉ , cần cù là ăn. Vua quan nhà Vệ nhàn quá mới mở yến tiệc liên miên. Không nhân dịp kỷ niệm này cũng tưởng nhớ cái nọ. Một hôm trong buổi tiệc của triều đình. Vệ Vương hứng chí hỏi quần thần.


- Có ai tìm được voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao không ?


Vệ Vương vừa dứt lời, ngay chốc lát có đại thần trong coi nông nghiệp đã gọi gia nhân đem những thứ đó đến đầy đủ.

Vệ Vương lại hỏi.

- Thế ai có gan ruồi, mỡ muối không ?

Đại thần trông bộ hình phất tay tóm ngay lấy được một con ruồi, một con muỗi. Ông mượn cái cây đao to của lính gác triều, thành thạo mổ bụng moi gan ruồi, lọc lấy mỡ muối trước mắt khâm phục của cả triều đình.

Vệ vương hỏi.

- Thế có ai tìm được người khổng lồ không ? Đại thần trông nom giáo dục, thể thao dẫn một chàng thanh niên to lớn khoảng hơn hai mươi tuổi vào triều. Các quan nhìn nhau nín thở không dám cười.

Vệ Vương quát.

- Thế này mà là khổng lồ à?


Đại thần giáo dục , thể thao ung dung nói.


- Thưa đại vương, ở nước Vệ này không cái gì là không có cả. Chàng thanh niên to khỏe lực lưỡng hơn người bình thường kia nếu chỉ mới 5 tuổi thì có gọi là khổng lồ không ?


Đang lúc cả triều chưa hiểu ông đưa tay mời quan hành chính . Đại thần hành chính mang giấy tờ khai sinh, đầy đủ mọi thứ cần thiết cho cả triều xem. Thanh niên ấy đúng là một thằng bé năm tuổi thật.Giấy má sờ sờ ra đấy. Cả triều tấm tắc khen quan coi sóc an toàn thực phẩm giỏi giang. Đã khiến trẻ em nước Vệ mới năm tuổi mà cường tráng hơn cả thanh niên.


Vệ Vương xua tay nói.


- Thôi thôi, hỏi cái gì các ngươi cũng có hết.Nước Vệ hùng cường đến ngày này là nhờ tài cán các ngươi cả. Nay năm mới các ngươi cho ta hỏi. Nước Vệ có gian thần không ?


Cả triều đình bàng hoàng chốc lát. Rồi các quan đưa mắt nhìn sang nhau. Vệ Vương thấy thế nói.

- Cái này phải viết giấy kín.


Rất nhanh giấy được phát cho các quan. Lũ quan nước Vệ hí híu ghi chép liên tục toát cả mồ hồi, mãi cũng xong đưa lên điện. Vệ Vương xem được mấy tờ than.

- Thật không biết nói gì.

Đoạn Vệ Vương nhìn quần thần nghĩ một lát rồi nói.

- Các ngươi viết lại, chỉ cần viết một cái tên của ai đáng là gian thần nhất thôi.


Giấy đưa đến các quan, chả ai cầm bút. Mọi con mắt đều đổ dồn về phía Vệ Vương.Cái nhìn như phát hiện điều gì lớn lao nhưng không dám nói.

Vệ Vương toát mồ hôi, giây lát trấn tĩnh cười xòa.


- Thôi tiệc này là tiệc vui, ta cũng muốn tiệc này như tiệc giật đứt dải mũ. Mọi thứ giấy này nên đốt hết cả. Cả triều ta từ xưa đến nay làm gì có gian thần. Đúng là nước Vệ cái gì cũng đều có trừ gian thần ra mà thôi.

Về sau Không Phủ Tử biết chuyện. Ngài nói - Quân là vua, thần là tôi. Nước mà có gian thần tất là có gian quân. Có lẽ cái câu Quân Gian Thần có từ nước Vệ mà ra cả.

5 nhận xét:

  1. truyện hay! năm mới chúc bác và gia đình mạnh khỏe, bình yên vô sự với lũ ruồi nhặng.

    Trả lờiXóa
  2. Tum tim...bac chi duoc cai bia chuyen la gioi ! :)

    Trả lờiXóa
  3. ha..ha..."Nhưng câu chuyện dù hoang đường vẫn phải xét đến tư tưởng của nó" --> Yippee :)
    ảnh hai cậu bé thật thế kia mà lị :)

    Trả lờiXóa
  4. Người xưa có câu : QUÂN MINH-THẦN LƯƠNG, Vậy QUÂN GIAN-THẦN...?
    Cùng tắc biến, biến tắc thông bác ơi, vua quan nước Vệ đang đi vào bước đường cùng rồi.

    Trả lờiXóa
  5. Ảnh hai cậu bé thì đúng là thật rùi, nhưng chuyên nước Vệ thì tớ vưỡn chưa tin: nghe đâu nước toàn "đỉnh cao trí tuệ" cơ mừ ! Bác NBG bịa chuyện, nhà em nhất định không tin ! Hì..

    Trả lờiXóa