Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2009

Tào lao về Hiệp định biên giới.

HHĐBG giữa Việt Nam và Trung Quốc đã hoàn thành. Câu hỏi đầu tiên sẽ là. Đây có công bằng không.?

Không cần phải vòng vo, cho dù quan chức chính phủ có nói gì đi nữa thì điều mà ai cũng nhận thấy rằng đây là một hiệp định không công bằng cho Việt Nam.

Lãnh thổ Việt Nam đã mất đi một phần, chẳng cần phải mất công đi đến tận nơi để xem xét rằng có mất hay không.

Việc lãnh thổ Việt Nam trong HĐBG vừa ký bị mất đi một phần là điều hiển nhiên. Mọi chứng cứ trình bày rằng không mất hoặc này nọ chỉ là ngụy biện vô ích. Chúng ta phải thẳng thắn nhìn rõ vào sự thật rằng. Đất nước của chúng ta đã mất đi một phần. Cái đáng bàn là phần ấy về thiết thực quan trọng như thế nào, còn về tâm linh thì dù là ngọn cỏ dại của đất nước mất về tay kẻ khác cũng không thể chấp nhận được.

Vì sao chúng ta mất đất ?

Câu trả lời rất rõ ràng, chúng ta yếu hơn.

Trong hiệp định này Đảng cộng sản Việt Nam ở vai trò lãnh đạo đất nước đương nhiên phải có trách nhiệm vì chính phủ mà họ lãnh đạo thay mặt nhân dân Việt Nam đứng ra đàm phán và ký kết. Nếu có lợi cho đất nước thì họ được ca ngợi, còn thiệt hại họ bị chỉ trích là điều tự nhiên.

Tuy nhiên để chỉ trích được công tâm và rạch ròi, chúng ta cần bớt chút thời gian để đánh giá tình hình đi đến việc mất một phần lãnh thổ vào tay Trung Quốc.

Nếu nói những người lãnh đạo Việt Nam bán đất cho Trung Quốc, hay nhượng bộ để mưu lợi cá nhân tôi nghĩ chưa hẳn đã đúng. Vì ở cương vị lãnh đạo đất nước, các vị ấy đã quá giàu có rồi. Ai trong chúng ta có ở cương vị họ cũng thế thôi. Tiền của không thiếu, chả ai dại gì đi nhường đất, bán đất cho ngoại bang để kiếm thêm tiền. Mang tiếng nghìn đời sau, con cháu cũng bị tiếng xấu lây. Chưa nói đến chuyện có sự thay đổi gì về chính thể thì việc làm ấy sẽ bị lôi ra phán xét đầu tiên mà không hề nhận được sự thông cảm nào. Cho nên ông Vũ Dũng có nói việc lãnh thổ là thiêng liêng, không được phép làm thiệt hại cũng có phần sự thật. Tôi nghĩ tâm tư của ông và những người lãnh đạo đều nghĩ như vậy.

Nhiều ý kiến thiên về đả kích lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam thỏa hiệp bán đất cho Trung Quốc có phần bị ảnh hưởng do thành kiến không ưa Đảng Cộng Sản. Những bài viết xoáy sâu vào ý này mang tính lăng mạ chỉ thỏa mãn lòng mình chứ không phân tích để tìm ra cái khắc phục.

Tôi cũng không ưa Đảng cộng sản,cho dù đứng trước bất kỳ cơ quan công quyền nào nếu bị hỏi tôi cũng khẳng định điều đó. Ưa hay không ưa là quyền của cá nhân mỗi con người. Còn nếu hành động của tôi vi phạm pháp luật, hoặc bị giăng bẫy thành vi phạm pháp luật tôi cam chịu. Vì một nhà nước do bất kỳ ai lãnh đạo đều cần có pháp luật. Phong kiến hay tư bản, thực dân, đế quốc cũng vậy. Nhưng việc ưa hay không ưa là tình cảm của mỗi cá nhân, pháp luật không có quyền định đoạt tình cảm con người. Sở dĩ phải dài dòng về vấn đề này để nhấn mạnh rằng, khi chúng ta nhìn nhận sự việc gì phải rõ bản chất mà không bị ảnh hưởng bởi định kiến cá nhân.

Tôi bác bỏ ý kiến cho rằng lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam bán đất cho Trung Quốc qua HĐBG vừa ký xong. Ý kiến đó hơi thành kiến, cực đoan. Nhưng sự nhượng bộ của lãnh đạo Viêt Nam là điều cần phải nói.

Ở HĐBG này, sự nhượng bộ của VN trước TQ ngày hôm nay là vào tình thế bắt buộc phải làm vậy. Bất kỳ ai trong cương vị này cũng không làm khác được. Cho dù có thay đổi thể chế chính trị ngay để có lấy lòng cường quốc nào, để họ giúp cho vị thế đàm phán đủ đảm bảo công bằng cũng chả kịp. Chưa nói đến chuyện là các cường quốc ngày này đã hợp tác bắt tay nhau để mưu lợi, hy sinh hay bỏ mặc các nước nhỏ bé.

Như một ván cờ mà bên đen đã đi trước đến chục nước, bên trắng mới bắt đầu đi. Một thế cờ như vậy thì dù ai cầm quân bên trắng cũng chả mong cách gì lật được. Có tâm huyết đến mấy cũng chỉ mong hạn chế thiệt hại hoặc kéo dài thời gian đợi cơ may đến bất thình lình. Hàng chục năm qua Trung Quốc đã triển khai những việc cần làm, một kế hoạch đầy đủ trường kỳ để chiếm đoạt biển Đông và biên giới nước ta. Những nhà lãnh đạo Trung Quốc hơn hẳn những nhà lãnh đạo VN về tinh thần dân tộc và ngay cả người dân Trung Quốc cũng hơn người dân ở tinh thần dân tộc. Đến dây nhiều bạn sẽ chạnh lòng, nhưng các bạn thử nhìn, xem kỹ có đúng thế không. Hay nhìn xung quanh về văn hóa đối xử cộng đồng chúng ta đang sống. Không cần tìm câu trả lời ở sách vở xa xưa nào, chúng ta thấy rõ ngay. Chỉ cần tâm chúng ra tĩnh.

Những nhà lãnh đạo Trung Quốc đã có một kế hoạch dài hơi từ những thập kỷ cuối 70, họ đặt ra mục tiêu đến đầu thế kỷ sau họ sẽ có vị thế gì trên quốc tế. Kinh tế, chính trị, quân sự của họ sẽ thế nào. Và họ đã làm được. Những năm đầu 90 tôi có đọc hồi ký của Todogipcop, người giữ cương vị Tổng bí thư hàng chục năm của một nước XHCN Đông Âu đã nhắc tới những mực tiêu dài hơi mà người Trung Quốc thực hiện. Đến hôm nay thì thật khâm phục cho họ (TQ) và đáng buồn cho chúng ta là họ đã làm được điều mà thế hệ lãnh đạo đi trước đã vạch ra. Phải có một tinh thần dân tộc cao xuyên suốt trong đường lối lãnh đạo mới có thể làm được như vậy, vì từ khi kế hoạch của họ thành hình đến khi có kết quả phải trải qua bao nhiêu thời kỳ lãnh đạo. Nhưng những người lãnh đạo kế thừa đều trung thành với hoạch định mà người đi trước đã vạch ra. Phải nói để thuyết phục được những người kế cận thi hành, thì định hướng phải chính xác và người tạo nên định hướng phải có uy tín cao về đạo đức cũng như tài năng. Trung Quốc có Đặng Tiểu Bình, một lãnh tụ mà không người dân Trung Quốc nào nghi ngờ về phẩm chất, tư duy. Một lãnh tụ được tin tưởng một cách tuyệt đối về mọi mặt.

Việt Nam chúng ta không có những thứ đó.

Vì không có nên ngày hôm nay, chúng ta thụ động trước một cuộc cờ mà đối phương đã đi hàng chục năm. Ai cầm quân cũng phải lựa chọn nước đi như vậy mà thôi. Không nhượng bộ cũng chẳng được. Nếu tìm kỹ về thực lực quân đội Trung Quốc, về máy bay tốc độ,giờ bay trên không, hỏa lực trang bị, về tuần dương, chiến hạm, khí tài...về vệ tinh do thám so sánh với quân đội Việt Nam sẽ đến một kết luận bi quan. Còn trông chờ vào phản ứng quốc tế từ các cường quốc quân sự mạnh như Nga, Mỹ hãy xem những hoạt động ngoại giao của họ, để biết quan điểm của họ thì cũng càng bi quan hơn. May chăng có Pháp vì chút tình nghĩa nào xa xưa với nước bảo hộ, hay Nhật vì nằm kế bên Trung Quốc hoặc Đài Loan cũng vậy. Những nước này ít nhiều muốn giúp đỡ Việt Nam hơn cũng là vì họ muốn Việt Nam mạnh mẽ khiến Trung Quốc bận tâm. Bởi vậy họ giúp đỡ nhiều mặt về đầu tư tài chính, mong cho Việt Nam có thực lực. Số tiền đầu tư của Đài Loan, Nhật , Hàn suốt bao năm qua đều đứng đầu trong topten những nước đầu tư tại VN vì ý vậy. Ngay cả với dụng ý này chúng ta cũng để phụ lòng họ khi tham nhũng cả tiền viện trợ phát triển. Hỏi chúng ta trông mong gì ở cường quốc khác xa xôi hơn......

13 nhận xét:

  1. Entry Chí tình, chí lý. Không biết lão Tà copy bài này thì có bị dính vào "5 điều cấm" của thông tư quản lý blog không nhỉ?

    Trả lờiXóa
  2. Em đồng ý với anh về cái khoản cho rằng bán đất bán nước, mạnh đc yếu thua, nếu ko hoàn thành sớm thì chúng ta còn mất nhiều hơn nữa!!! :( :(

    Trả lờiXóa
  3. Ít nhất thì bác cũng là người quan tâm tới cái chung.
    Ít người giống vậy quá!

    Trả lờiXóa
  4. Vấn đề là biết mình đang yếu và không được ai hậu thuẫn thì có nên ký ngay chưa, vì biết chắc ký vào lúc này sẽ mất đất.
    Nếu nói ký để dân chúng hai bên biên giới ổ định làm ăn thì không lẽ cả chục năm nay không ai làm ăn được gì?
    Nếu nói ký là để tránh không cho TQ tiếp tục lấn sang đất VN nữa thì khác gì chính thức hóa những phần nó đã "ăn" suốt 30, thậm chí 40-50 năm qua? Lấy gì đảm bảo ký xong nó không tiếp tục lấn?
    Tôi cũng tin lãnh đạo VN đau lắm khi bị TQ ép phải ký, nhưng điều đó không phải là biện hộ cho sự hèn kém của họ và là lời bào chữa trước búa rừu dư luận.

    Trả lờiXóa
  5. bài viết rất sâu sắc, em xin phép được coppy về diễn đàn
    Link:http://hoangsa.org/forum/index.php?
    cảm ơn anh :)

    Trả lờiXóa
  6. Người Buôn Giólúc 21:23 26 tháng 6, 2009

    Bác Gl này, cái gì nó đã chiếm rồi thì chảng có cơ mà lấy lại đâu. Nếu không chính thức chấp nhận cái phần nó đã chiếm, thì nó lại từ phân ấy nó sẽ chiếm thêm nữa ra. Bọn nó nói thẳng là thế. Tôi có gặp người trong đoàn đàm phán của ta. Đúng là thế này đành ký cho xong là tốt nhất. Còn để mấy chục năm nữa chả biết có mạnh hay không để lấy lại. Hay lại nhập nhèm để nó có cơ hội lấn thêm.Đau.

    Trả lờiXóa
  7. Đất đã mất, rồi tới biển đảo thì sao? Chẳng lẽ cứ cái đà này thì lại mất tiếp???

    Trả lờiXóa
  8. Biên giới biểnlúc 21:23 26 tháng 6, 2009

    Bài viết hay . Tôi copy về blog BGB nhé.

    Trả lờiXóa
  9. một ngày nào đó...
    đứng giữa thủ đô Hà Nội, bước một bước lên phía bắc ta được sang nước Trung Hoa đồng chí, bước 1 bước về phía tây ta được sang nước Lào anh em. Về bản chất, diện tích không nhiều thêm cũng không ít đi, nó chỉ lồi về phía này lõm về phía khác. Đời là thế chăng? anh em đồng chí là thế chăng? CNXH muôn năm...

    Trả lờiXóa
  10. Có bao giờ, từ cổ chí kim, Việt Nam là một nước mạnh hơn Trung Hoa? Có bao giờ, từ cổ chí kim, Việt Nam phải dâng đất, dâng biển cho Trung Hoa như thế này?

    Trả lờiXóa
  11. Tôi không đồng ý với bài viết cho lắm vì tôi thấy tác giả dường như muốn chạy tội, giảm nhẹ phần nào cái tội hèn, cái tội bán nước cho các đồng chí lãnh đạo CS bây giờ thì phải .Nếu không phải thì tôi thành thực say sorry vậy!
    Chắc tác giả hẳn phải đồng ý: Ta không thể dùng hai chữ thông cảm hay tại vì..vân vân và vân vân để biện minh cho một cơ chế CS mà ngay từ những ngày đầu khi họ " cướp được chính quyền" thì cả một hệ thống, cơ chế CS luôn chỉ là một bọn bất tài, ngu dốt và bảo thủ .
    Tôi càng không đồng ý với tác giả về điểm " hàng chục" năm này vì tôi cho rằng không phải là hàng chục năm mà ngay từ ngày ông hồ ( qua ông đồng) ký HS cho Trung Cộng thì VN đã nằm trong ván bài của Trung cộng rồi và như vậy; rõ ràng cái họa ngày hôm nay phải là do ông hồ vì chính ông là kẻ đã rước cái chủ nghĩa quái thai CS vào đất nước này và cũng chính ông là kẻ vì để vay, mượn súng đạn của Tàu để " giải phóng" mà VN hôm nay mới phải nhượng bộ và chịu nhục nhã đến như vậy
    Trân trọng

    Trả lờiXóa
  12. Sorry, tôi đã viết "một bọn CS bất tài, ngu dốt và bảo thủ ." cái ý của tôi là họ bất tài, ngu dốt với tinh thần dân tộc chứ không phải ý tôi nói họ bất tài ngu dốt về kiến thức vì thực ra thì họ rất tài giỏi, rất láu cá , khôn vặt, rất biết đầu độc, nhồi sọ và họ còn rất khôn ngoan, quyền biến trong chính trị

    Trả lờiXóa
  13. Tôi cũng không đồng ý với lập luận của bác Người Buôn Gió!
    Cho dù không ký hiệp định biên giới vào lúc này thì bọn TQ có thể còn tiếp tục giở trò lần chiếm đất đai nhưng hiệp định Pháp - Thanh vẫn còn đó, dẫu không thật chi tiết nhưng thực tế Hiệp định ký lần này hầu như chỉ dựa vào nó để đàm phán, phân định lại!
    Vậy thì ở trên đời này có ai lại đàm phán vào lúc đang bị thế giới cô lập, nội tình rối ren, lợi thế không có không?
    Nếu lập luận như bác Người Buôn Gió thì sẽ không thể giải thích được trong Hiệp Định Phân Định Lãnh Hải vùng vịnh Bắc Bộ tại sao VN bị mất một vùng lãnh hải rộng lớn vì rõ ràng bọn TQ không thể lấn chiếm được vùng biển khu vực này khi mà mọi sự đã có tọa độ rõ ràng.
    Hiệp định Phân Giới đã xong thì TQ càng có đà lấn tới trong hiệp định vùng cửa Vịnh Bắc Bộ và cứ thoe tình hình VN hiện nay thì chỉ có mất và mất, thiệt và thiệt mà thôi.
    Tại sao không thể chờ vài chục năm nữa mới chia chác khi sự Văn Minh và Văn Hóa khi đó không cho phép nước lớn ăn hiếp nước nhỏ được nữa?

    Trả lờiXóa